Search

6.4.16

Quê hương những đêm chờ sáng, Alan Phan

Phanblogs Quê hương những đêm chờ sáng - Alan Phan “Nguyên lý này thật đơn giản. Nó ứng dụng hữu hiệu cho mọi lớp người không phân biệt tuổi tác, màu da, chủng tộc hay tôn giáo. Đó là … nếu con phải đi một dặm đường, hãy cố gắng đi hai dặm. Luôn luôn bước thêm một bước nữa.


Cách duy nhất để thành công trong bất cứ một hoàn cảnh nào, một công việc nào … là luôn luôn cố gắng vượt quá chỉ tiêu đòi hỏi nơi mình, luôn luôn dâng hiến nhiều hơn, từ sản phẩm đến dịch vụ, từ công việc đến xử thế, bất cứ trong hoàn cảnh nào. Đây là thói quen số một của mọi người thành công. Cách chắc nhất khiến con người trở thành hèn mọn là chỉ làm đủ việc mà con đã được trả lương để làm.


Đừng nghĩ rằng nếu con cho đi nhiều hơn con nhận là con bị lừa gạt. Giống như một quả lắc, con càng kéo về một phía thật xa, quả lắc sẽ dao động qua chiều đối diện gấp chục lần lực đẩy. Nếu ngày nay, con không nhận được phần mình, để càng lâu, phần của con sẽ sinh sôi nảy nở gấp trăm lần.


Nếu con không chịu bước đi một bước nữa, chỉ làm vừa đủ, là con đã tuyên án cho đời con một kiếp sống hèn mọn. Luật nhân quả và thừa trừ luôn luôn tuyệt đối. Trái chín mà ngày nay con hưởng thụ đã hiện diện trong cái nhân con vừa gieo trồng ngày hôm qua. Không bao giờ sai trật.


Luôn luôn bước thêm một bước nữa.


Nếu con nghĩ rằng con đang phục vụ một tên chủ không biết điều, hãy tiếp tục phục vụ hắn. Hãy để ta làm người mang nợ của con. Và ta hứa là ta sẽ trả cho con đầy đủ … nợ càng lâu, lãi xuất càng tích lũy và con sẽ thụ hưởng toàn vẹn cái tích lũy cấp số của món nợ này. Ta không thể ban cho con sự thành công… chỉ có con là xứng đáng với trái quả mà con đã gieo trồng.


Hãy bước thêm một bước nữa.
  • 37 năm đã trôi qua, gần một đời người. 
  • 13 ngàn đêm thiếu ngủ với cuộc bể dâu của quê hương. Hôm nay, nhìn ra biền cả mênh mông: quá khứ và tương lai đang trộn lẫn làm mờ mịt hiện tại. Chúng ta đã mất gì, còn gì, nhớ gì, nghĩ gì, được gì, mong gì? 
  • Xin Ơn Trên phù hộ cho một thế hệ “thực sự mới” của Việt Nam.
Quê hương những đêm chờ sáng, Alan Phan


Phan : chờ mãi, chờ mãi. Cuối cùng cũng kiếm được , đọc một lèo hết đêm. Một con người tình cảm, trí tuệ, logic, thiền.  Mãi vẫn chờ Quê Hương sáng.