Search

30.10.18

Facebook Ads

Phanblogs Về người viết “Facebook Ads 101”  Mình không phải là dân chạy Ads chuyên nghiệp, kinh doanh cũng không dựa hoàn toàn vào Ads nên có thể tạm coi mình thuộc dạng gà, những ý kiến, nhận định của mình tại bài viết này có thể là hơi ngây thơ con gà mơ với dân chuyên nghiệp, mong các bạn góp ý nhẹ nhàng, có gì sai bỏ quá.

Facebook Ads
Mình có cái shop quần áo nhỏ, năm rồi chạy khoảng 150tr tiền Ads, so với các đơn vị khác thì con số này quá nhỏ (đơn cử như so với thằng Loành), tuy nhiên, ở mỗi quy mô thì người ta lại có các trải nghiệm và kinh nghiệm riêng. Mình tin là những kinh nghiệm của mình là hữu ích cho những anh chị em linkgay đang quan tâm.
Về bài viết
Bài viết có nội dung “Facebook Ads 101” nghĩa là mình chỉ đưa ra các định nghĩa, các hiểu biết rất cơ bản về quảng cáo Facebook, ở đây không có Ultimate tips, tuts gì giúp bạn overkill thị trường hết. Nếu bạn cũng gà mờ hoặc không biết gì về Facebook Ads thì bài viết này dành cho bạn, đọc cho vui.
Nếu bạn đã biết quá rõ về Facebook Ads và cách nó hoạt động thì bạn có thể dừng lại tại đây.

Facebook Ads là gì?

Là một công cụ giúp người dùng có trả tiền được quyền cưỡng bức đẩy các nội dung mình muốn đến đối tượng khách hàng mong muốn dựa trên môi trường Facebook và Instagram (nên ta không có Instagram Ads, hai thằng dùng chung một công cụ).
Bởi là một công cụ, nó sẽ có nhiều công dụng khác nhau. Ví dụ cái bàn chải công dụng cơ bản là để chải răng, nhưng thi thoảng bạn có thể dùng nó để đánh giày hoặc bí quá có thể dùng nó để phết mật ong lên con gà nướng.
Facebook Ads ban đầu được tạo ra để giúp người bán đưa thông tin đến các đối tượng khách hàng tiềm năng một cách hiệu quả, tiết kiệm, người bán và người mua và nhà quảng cáo đều được hưởng lợi từ hình thức quảng cáo mới này.Tuy nhiên câu chuyện về chức năng nguyên thủy của Facebook Ads đã qua được 7 hoặc 8 năm.
Hiện nay với công cụ Facebook Ads người ta có thể làm được nhiều trò, với điều kiện là bạn phải hiểu và thạo cách dùng.

target ads

Bạn ghét thằng đồng nghiệp, bạn thấy nó ngủ nhểu dãi ra bàn, bạn quay lại cái video, stream lên Facebook rồi chạy ít Ads cho mọi người trong công ty và bạn bè nó xem cho nó tức chơi.

Con bạn bị cô cấu ở trường, bạn cay cô, bạn cay trường, bạn viết bài bóc phốt nhưng không ai quan tâm vì bóc mấy thứ đó gần đây thường quá rồi, bạn bèn chạy Ads cho sập mẹ cái trường năm sau khỏi tuyển sinh.

Thầy Si quan tâm tới biến đổi khí hậu, thầy chạy cái Ads để nâng cao ý thức của mọi người về môi trường và lôi kéo sự đồng thuận của những người cùng mối quan tâm, thầy cảm thấy được an ủi thay vì lên linkgay post link bị thằng Phồn nó dè bỉu.

Bạn muốn làm hot Facebooker như Bạch Hoàn, muốn bài viết nào dù dài ngắn đều được vài ngàn like, vài trăm comment nhưng không biết bắt đầu từ đâu vì lượng follow của bạn phọt phẹt? Hãy đẩy ít Ads và tận hưởng thành quả thay vì lên linkgay tag đồng bọn cho mệt mỏi.

Việc sử dụng Facebook Ads vào mục đích chính trị xã hội được đẩy lên đỉnh điểm ở cuộc bầu cử Mỹ năm 2016 và chiến dịch Brexit ở Anh, anh Zúc cũng dính ít vướng mắc sau phải lên điều trần và Facebook Ads giờ quản lý rất chặt các tài khoản quảng cáo có nội dung liên quan đến chính trị xã hội. Nếu bạn thấy Facebook nó hỏi tài khoản quảng cáo của bạn có liên quan gì đến chính trị không thì nên trả lời là “Không”.

Và những khách hàng tiềm năng?

khách hàng tiềm năng
Cỡ những năm 2009, Facebook bắt đầu học thói quen của người dùng thông qua một cử chỉ rất đơn giản. Bạn “like” nhiều bài viết của ai thì bài viết và thông tin của người đó sẽ xuất hiện nhiều hơn trên mạch tin của bạn, với một khoảng thời gian hữu hạn, facebook sẽ đưa đến cho bạn nhiều thông tin mà bạn quan tâm hơn, bạn yêu Facebook hơn.
Rồi facebook gạ bạn điền đầy đủ profile với trường bạn đã học, công ty bạn đã làm, việc này giúp cho bạn tìm lại bạn bè thất lạc 10 năm trước, kết bạn với anh em công ty mới nhanh hơn, bạn yêu Facebook hơn hơn.
Rồi facebook gạ bạn điền thêm một vài sở thích cá nhân như quyển sách bạn thích, bộ phim bạn xem hay môn thể thao bạn hay theo dõi, rồi bạn thấy các thông tin có liên quan đến sở thích của bạn xuất hiện nhiều hơn, bạn yêu Facebook hơn hơn hơn …. Ờm nhưng mà có gì không ổn.
Đến một ngày bạn đổi realationship status từ “đơn côi” sang “đang quặp” bạn thấy quảng cáo Durex nhảy vào mặt bạn, ngày bạn tuyên bố “đính hôn” thì quảng cáo ảnh cưới, nhẫn cưới hay du lịch đập vào mặt bạn. Ngày bạn sinh đứa con đầu lòng thì quảng cáo xe nôi bỉm sữa ùa đến và bạn không hiểu tại sao?

Bạn bắt đầu lo lắng và hạn chế thông tin của mình trên Facebook. Nhưng đã quá muộn...

thông tin của mình trên Facebook
Facebook giờ có cách thu thập thông tin bị động của người dùng chứ không ngồi chờ người dùng cung cấp thông tin nữa.
Bạn dừng lại trước một bài quảng cáo giày, bấm vào xem cái ảnh, hay không bấm vào mà chỉ lướt mắt đọc trong 3 giây, Facebook nó sẽ hiểu bạn quan tâm tới mua sắm, cụ thể là đồ đi dưới chân, cụ thể hơn là giày ống, cụ thể hơn nữa là giày ống ở mức độ tiền xx$.
Bạn dừng lại ở một cái clip của Lê Thẩm Dương đang chém gió quá 3 giây, Facebook nó hiểu là bạn đang quan tâm tới đào tạo, cụ thể ở đây là các khóa học có nội dung chém gió.
Bạn chat với người yêu, nội dung kiểu “trời rét rồi đi làm nhớ mặc áo ấm” Facebook nó hiểu là bạn đang quan tâm tới quần áo mùa đông.
Tất cả những thứ trên Facebook nó định danh là “tương tác” và càng nhiều “tương tác” thì Facebook nó càng hiểu bạn rõ hơn, Facebook không cần bạn phải khai với nó là bạn có sở thích mua sắm, bạn đang quan tâm đến học code hay bạn thích ăn pizza, giờ nó tự học được rồi, cảm ơn bạn.
Tất cả những thông tin đó được Facebook lưu và dùng để hỗ trợ cho Facebook Ads ngày một hiệu quả hơn.
Tất nhiên “tương tác” cũng có trọng số, việc dừng lại ở một bài viết 3 giây là tương tác thấp, like một bài viết là tương tác, share bài viết là tương tác cao còn nếu  bạn tìm kiếm về một vấn đề gì đó trên Facebook thì là tương tác cực cao.
Một vài cái “tương tác thấp” sẽ không thay đổi ngay cách Facebook đối xử với bạn, nhưng nếu bạn muốn test cách Facebook phản ứng với các tương tác cực cao thì có cách này:
Mở facebook, phần search, đánh đại một dòng Phòng khám nam khoa chữa bệnh lậu hoặc phòng khám phụ khoa gì đó, vào vài kết quả, inbox hỏi vài câu ở vài phòng khám. Xong, tắt đi đi ngủ và sáng mai dậy tận hưởng kết quả.

Và những người quảng cáo?

Mục tiêu muôn thủa của quảng cáo là phải “TRÚNG ĐÍCH”, và vì Facebook hiểu rất rõ người dùng nên nếu sử dụng tốt công cụ Facebook Ads thì về cơ bản quảng cáo của bạn sẽ trúng đích và đó là lý do tại sao hiện nay vẫn rất nhiều người dùng công cụ này tuy rằng mức độ cạnh tranh đang ngày càng cao.

Mục tiêu muôn thủa của quảng cáo là phải “TRÚNG ĐÍCH”, 


và vì Facebook hiểu rất rõ người dùng nên nếu sử dụng tốt công cụ Facebook Ads thì về cơ bản quảng cáo của bạn sẽ trúng đích và đó là lý do tại sao hiện nay vẫn rất nhiều người dùng công cụ này tuy rằng mức độ cạnh tranh đang ngày càng cao.
Facebook cũng không phải là môi trường một chiều để nhà quảng cáo “cưỡng hiếp” khán giả của mình giống như VTV và Kangaroo đã làm với “kangaroo hàng đầu Việt Nam” nhiều năm trước đây. Facebook sẽ chịu khó đi kiếm cho bạn khách hàng tiềm năng với điều kiện quảng cáo của bạn nhận được phản hồi tốt từ phía người xem.
Facebook Ads cần 50 tương tác đầu tiên để học đại khái về đặc điểm các khách hàng quan tâm tới sản phẩm của bạn (giới tính, độ tuổi, nghề nghiệp v.v…) rồi sau đó nó sẽ tiến hành phân phối đến các đối tượng có liên quan. Trong quá trình phân phối nó luôn học thêm về đối tượng tương tác để điều chỉnh hướng quảng cáo. Vì vậy ngày đầu tiên quảng cáo của bạn sẽ được phân phối tán loạn lung tung rồi điều chỉnh dần, tụ vào một nhóm hiệu quả và thường quảng cáo sẽ đạt hiệu quả tốt nhất sau 2 đến 3 ngày.
Mấy bữa trước mình có ví dụ về việc target đối tượng ở đây, tuy nhiên việc này là hoàn toàn không cần thiết nếu bạn dùng Facebook Ads để bán hàng và định chạy quảng cáo trong thời gian dài, việc set target chỉ dành cho những người có những nhu cầu đặc biệt và nếu bạn là gà thì bạn hãy bỏ qua việc này, Facebook Ads nó tự học được target, cảm ơn bạn.

Việc học đối tượng và lấy feedback của người dùng dẫn tới việc Facebook sẽ đánh giá quảng cáo của bạn là nhận được phản hồi tốt hay không tốt của người dùng, chỉ số này là relevance score, bạn có thể xem chỉ số này trên phần quản lý quảng cáo, đây là một chỉ số quan trọng. Vài năm trước, relevance score ở mức 5 vẫn có thể chạy được, nhưng hiện nay nếu bài quảng cáo của bạn có chỉ số này ở mức dưới 7 thì mình khuyên bạn nên tắt vì có chạy tiếp cũng phí tiền.
Việc đo độ hiệu quả của bài quảng cáo ban đầu của Facebook là việc làm tốt, nó giúp các nhà quảng cáo phải chơi theo luật chơi của Facebook và phục vụ lợi ích của khách hàng nếu muốn bài quảng cáo của mình có hiệu quả cao.

 target đối tượng ở đây, tuy nhiên việc này là hoàn toàn không cần thiết nếu bạn dùng Facebook Ads để bán hàng
Tuy nhiên ở Việt Nam thì không như vậy, để đạt được hiệu quả quảng cáo, nhà quảng cáo sẵn sàng đưa ảnh fake của sản phẩm, đưa thông tin không đúng, dìm giá bán hoặc dùng các trick nhỏ như “để 1 chấm nhận báo giá”, “share bài để nhận ưu đãi xxx” để tăng tương tác và điểm phù hợp cho bài quảng cáo của mình.
Kết quả là người dùng có nhận định sai về giá sản phẩm, vì các quảng cáo hot nhất thường có giá sốc nhất, ưu đãi khủng nhất trong khi thực tế mua hàng lại không như vậy. Việc này gây khó khăn khi các nhà quảng cáo “chân phương” khi đưa hình ảnh, nội dung chân thực lên lại không nhận được nhiều sự quan tâm.

Ngộ nhận về Facebook Ads?

Nếu các bạn đã đọc bài đến đây thì sẽ nhận ra Facebook Ads không phải là con gà đẻ trứng vàng: Nhiều bạn đang đi làm, thấy bạn bè bán hàng online rầm rầm, đóng đơn ship hàng ầm ầm và nghĩ là mình có cái nguồn hàng này, mình đóng ít quảng cáo rồi cũng đóng hàng rầm rầm như chúng nó. Câu chuyện này có thật nhưng đã từ ...7 năm trước. Giờ đây mọi chuyện đã rất khác, Facebook đã trở thành một môi trường cực kì khắc nghiệt mà loser lose, winner cũng lose. Bạn thấy đứa bạn nào đang post fb ầm ầm cái mẹ gì mà hàng về ầm ầm, đóng hàng mỏi tay, cái gì mà show tài khoản tiền về ting ting, đừng tin, mấy đứa đấy đang lỗ dập ..ái hết đấy. Bọn chạy Facebook thắng không đứa nào nó ho he gì đâu, vì thật nó đang bận đóng hàng và nó không rảnh để show ra cho mọi người biết nó đang bán cái gì, bán cho ai.
Ngộ nhận về Facebook Ads?

Facebook Ads không phải là một cứu cánh cho một sản phẩm thất bại: Nếu bạn có sản phẩm, bạn đưa ra thị trường và được khách hàng đón nhận ở mức mèng mèng thì 80% là bởi sản phẩm đó của bạn mèng mèng chứ không phải vấn đề ở khâu quảng cáo. Nhiều người nghĩ rằng khách không quan tâm chỉ vì quảng cáo chưa đúng chỗ, ảnh chụp chưa đẹp, share bài chưa đúng group, chỉ cần mình đóng bằng này quảng cáo vào là sẽ ngon, đơn sẽ đi ầm ầm. Kinh nghiệm của mình khi có hàng mới về là mượn mẫu, chụp ảnh tốt nhất có thể, up lên page nhá hàng, nếu có lượng view tự nhiên khoảng 30-40% lượng like page thì có khả năng chạy quảng cáo. Nếu ít hơn 30% có thể giữ một ít bán cho vui, ít hơn 20% thì tốt nhất là không nhập hàng. Tương tự với dịch vụ, chương trình khuyến mại hay bất cứ cái gì bạn định chạy Ads, không đạt được lượng view tự nhiên ổn thì đừng nghĩ đến chạy quảng cáo.
Facebook không phải là nơi để bán mọi thứ: Nói chung là, phần lớn người dùng của facebook là học sinh sinh viên, với những đối tượng này giá thành luôn là tiêu chí cần quan tâm hàng đầu. Với thời gian dành cho mỗi bài viết trên mạch tin là 10 đến 20 giây, bạn khó có thể thuyết phục được họ để ý đến cái gì có giá trên 1 triệu. Khoảng giá dưới 500 nghìn luôn là khoảng giá yêu thích cho người dùng Facebook. Nếu bạn định bán cái gì trên 1 triệu việc quảng cáo Facebook là khó khả thi.
Thuê chạy ads tốn kém hơn tự chạy: Về cơ bản nếu bạn đang là gà (và vì là gà nên bạn cần thuê chạy Ads) thì thuê chạy rẻ và hiệu quả hơn tự chạy. Lý do tại sao mình sẽ trình bày ở phần dưới đây.

Thuê chạy Ads?

Nếu bạn đang cung cấp các sản phẩm chung chung như du học, mỹ phẩm, làm đẹp v.v… thì khi làm việc với các đơn vị quảng cáo chuyên nghiệp bạn sẽ thấy chúng nó còn hiểu rõ về sản phẩm của bạn hơn cả bạn. Nếu khi gặp mặt nó hỏi bạn những câu hỏi về chuyện kinh doanh, sản phẩm mà bạn còn méo biết thì xong, hãy thuê ngay chúng nó chạy ads cho bạn.
Nếu nó gặp bạn rồi ú ớ hỏi “thế giờ anh chị quảng cáo cái gì để em tư vấn?” thì next, vì một là nó gà, 2 là nó chả hiểu (và không có kinh nghiệm) gì về chuyện kinh doanh và sản phẩm của bạn cả.
Thuê chạy Ads?

Cái gì cũng có 2 mặt lợi và hại, việc thuê chạy quảng cáo có các đặc điểm mình liệt kê dưới đây:
Pros

Các đơn vị này giống như những nhà bán buôn có giá quảng cáo Facebook rẻ hơn tư nhân.
Tài khoản quảng cáo của họ chuyên chạy một ngành hàng nên được Facebook tối ưu (đấy là mình nghe đồn vậy).
Nó có nguồn target khách hàng riêng (đôi khi phải mất nhiều tiền để mua) và luôn cập nhật.
Kinh nghiệm trong việc lên content sao cho “bắt” quảng cáo.
Vậy nên nếu bạn lười, ngại vọc vạch thì cứ thuê chạy qc, tốt chán.

Cons:

Làm việc với đơn vị quảng cáo không phải lúc nào cũng nhanh, mất 1 đến một vài ngày để bạn thay đổi vài chi tiết của chiến dịch.
Đơn vị quảng cáo quan tâm nhiều hơn tới KPI của họ hơn là của bạn. Nghĩa là họ quan tâm tới mỗi ngày đẩy về cho bạn bao nhiêu comment, bao nhiêu inbox chứ không quan tâm nhiều tới việc bạn chốt được bao nhiêu đơn hàng. Với một vài ngành hàng, bạn sẽ thấy đôi lúc nhiều comment, nhiều inbox chưa chắc đã tốt.
Bạn không kiểm soát được những bí mật kinh doanh. Ví dụ đơn giản nhất là danh sách khách hàng đang quan tâm tới sản phẩm của bạn trong 1 tháng qua có thể được đơn vị quảng cáo dùng để chạy một quảng cáo khác cho một đối thủ cạnh tranh của bạn. Bên cạnh đó các thông tin về sản phẩm, lượng tương tác, lượng inbox của bạn cũng có thể bị thu thập.
Nói chung thuê chạy ads cũng giống như đi đái có thằng nó giúp bạn cầm truym, tuy tiện thật đấy nhưng không thoải mái vì bạn to bé dài ngắn thế nào nó biết cả.

Học quảng cáo Facebook? Những người nào cần phải học Facebook ads?

Học quảng cáo Facebook
Tech nerds, có sở thích đặc biệt với ngồi nhìn số, so sánh, xem bảng.
Những người kinh doanh nhỏ, ngân sách phập phù, bán hàng thời vụ.
Những bussiness lớn cũng cần học để tránh bị mấy cty chạy ads thuê nó loè
Về bài viết

Hôm nay ra tiếp phần 2, nhưng rất xin lỗi đã làm mấy bạn định học Ads phải thất vọng vì phần này mình sẽ chưa nói đến Ads vội. Mình đã nghĩ khá nhiều về nội dung của phần này và nghĩ rằng việc chia sẻ một chút về cách xây dựng page là rất quan trọng và là một điều kiện tiên quyết để chạy Ads thành công, do đó mình dành phần 2 này cho những kinh nghiệm xây dựng page.

Vậy nên nếu các bạn đã có page rất mạnh rồi, giờ chỉ mong nghiên cứu Ads thì các bạn có thể dừng lại ở đây vì bài viết cũng khá dài.
Với phần này thì mình sẽ dùng page của mình ra làm ví dụ cho các vấn đề mình nêu (và tiện thể kiếm thêm ít view từ các bạn).
Đầu tiên mình xin giới thiệu đây là page của mình Hoàng Tử Sơ Mi
Mới vào page chắc nhiều bạn sẽ cười sằng sặc kiểu “tưởng thế nào, page có 9k like”. Nhưng mà không sao, vì thời buổi so số like của page đã qua rồi và mình sẽ giải thích ngay sau đây.
Mình đã có một page khác nhiều like hơn rất nhiều nhưng mình quyết định bỏ và xây lại cái page mới vào tháng 12 năm ngoái. Lý do là hồi đầu mới làm build page lung tung, câu view câu like vớ vẩn, lượng người like page thì đông nhưng lượng tương tác thực tế lại thấp. Người like page ở những phân vùng địa lý không phù hợp ví dụ như miền Bắc đang rét, hàng quần áo mình bán đồ đông, trong Nam đang nóng mà khách like page lại toàn khách miền Nam thì coi như là hỏng.
Hoặc nếu bạn làm nhà hàng tại Sài Gòn thì 1000 người like page sống trong khu vực địa lý +10km quanh nhà hàng của bạn sẽ quan trọng hơn rất nhiều 100,000 người like page sống tại Hà Nội vì đó không phải là đối tượng khách tiềm năng.

fb pg
Bạn sẽ thắc mắc là thêm người like là tốt, ở đâu làm gì quan trọng gì? Thật ra Facebook Ads sẽ lấy thông tin của người like page bạn để xây dựng gợi ý ban đầu về tập khách hàng mà nó đẩy ra khi quảng cáo, tất nhiên bạn có quyền target nhưng việc phân tán tập khách like page chưa bao giờ là việc thuận lợi cho quảng cáo, luôn nhớ, quảng cáo phải “trúng đích”, và để mọi thứ chạy tốt, hãy chú ý làm tốt mọi thứ ngay từ bước đầu tiên.

Tất nhiên định nghĩa về "tập khách tập trung" phụ thuộc hoàn toàn vào ngành hàng bạn kinh doanh. Nếu bạn chuyên bán điện thoại luxury thì tập khách tập trung của bạn phải là những người giàu thu nhập cao, nếu bạn bán mỹ phẩm nữ giá rẻ thì tập khách tập trung của bạn phải là các cháu gái tuổi teen, sinh viên v.v..
Các bạn có thể thấy người like page mình tập trung chủ yếu tại Hà Nội, đối tượng nam giới trong độ tuổi mình nhắm tới. Mình không cần page triệu like (thật ra có thì cũng tốt :D) mình cần page có lượng tương tác cao, tương tác mới là mục tiêu cần nhắm tới. Đây là một page không có like ảo, không có like cho vui, đây là page với những người like đều là khách hàng tiềm năng.

Page? liệu có cần thiết?

fb business page
Trừ những bạn buôn bán quá nhỏ sử dụng facebook cá nhân thì phần lớn mọi người khi kinh doanh trên facebook đều cần một cái page.
Có người hỏi là sao phải dùng page trong khi trang cá nhân có nhiều lợi thế vì Facebook không giới hạn số lượng follower của trang cá nhân, bạn tùy ý tag mọi người, tùy ý spam nội dung mà không gặp phải các quy định khắt khe như page?

Câu trả lời ngắn là: Vì bạn gà.
Câu trả lời dài: Nếu bạn làm ăn kinh doanh ở quy mô siêu nhỏ, khi khởi đầu bạn sẽ thấy tự tin và thoải mái hơn khi dùng trang cá nhân, nhưng khi đã định làm kinh doanh nghiêm túc thì Page có lợi thế tuyệt đối, nó có thể làm bất kỳ thứ gì một trang cá nhân có thể làm (trừ việc tag vô tội vạ kèm rủi ro bị unfriend vô tội vạ từ những người bị bạn làm phiền).
Một số lợi thế của Page so với trang cá nhân:
Page cho phép bạn quản lý gần như tất cả các thông số bạn cần quan tâm về hoạt động tương tác của nó trên môi trường Facebook.

Page cho phép phân quyền người dùng theo nội dung công việc: Admin, biên tập viên, nhà quảng cáo v.v… Bạn có thể thoải mái phân quyền cho nhân viên trực page, lên bài, chạy quảng cáo ai làm việc của người nấy mà không lo nhân viên soi thấy những thứ họ không cần thiết thấy ở trên page của bạn.
Page tuyệt đối an toàn: Khi mà một page hoạt động hiệu quả, nó là tài sản lớn của doanh nghiệp và việc bị mất page không chỉ là mất tiền, nó còn là mất luôn uy tín, thương hiệu của bạn với khách hàng và đối tác.

Page được gán nằm dưới quản lý của một Business bí mật được bảo vệ 2 lớp bằng số điện thoại của mình với chủ Business là một tài khoản Facebook bí mật được bảo vệ 2 lớp bằng một cái sim điện thoại bí mật được khóa trong két. 


Đó là cách mình bảo vệ cái Page của mình. Mỗi lần có ai than phiền với mình là họ vừa bị hack mất page thì mình chỉ mỉm cười thông cảm với họ thôi…
Sự tồn tại của trang cá nhân làm kinh doanh là trái với điều khoản sử dụng của Facebook, tất cả mọi người muốn kinh doanh đều phải tạo page. Vì thế nên việc kinh doanh của bạn trên trang cá nhân là rất rủi ro, gặp một ngày Facebook nó thích, nó sẽ gửi bạn cái thông báo khóa tài khoản vì vi phạm nội quy và bạn chỉ còn nước khóc.

Cuối cùng, cho đến nay chỉ có page và tài khoản Instagram là có khả năng chạy quảng cáo.
Bạn đang hỏi sao tuần này thông số của shop mình tụt thảm hại vậy? Đơn giản là mình đang chạy áo len mùa đông, tuần trước rét nên thúc căng, tuần này nóng rồi thì giãn ra chờ rét tiếp :D
Vậy nên nếu bạn vẫn đang kinh doanh bằng trang cá nhân thì mình mong muốn mạnh mẽ là bạn hãy đi lập một cái page ngay lập tức!

Chăm PAGE

Page phải tự xây dựng nội dung, và nội dung đó phải có ích với người dùng, đó là điều kiện tiên quyết cho một cái page bền vững.
Cái đầu tiên mình phải khẳng định đó là thời buổi kinh doanh chộp giật, lấy ảnh của người khác về chạy quảng cáo như thật đã qua rồi. Thời buổi page kéo like bằng việc đăng video hài nhảm, share lung tung các clip hot, chuyện giật gân cũng qua rồi.

Page phải tự xây dựng nội dung, và nội dung đó phải có ích với người dùng, đó là điều kiện tiên quyết cho một cái page bền vững.

Việc tạo nội dung cho page là một công việc tốn kém cả thời gian và tiền bạc, đòi hỏi phải có kế hoạch từ chủ đầu tư, đừng đánh trống bỏ dùi, đầu voi đuôi chuột.
Nếu bạn làm nhà hàng, hãy làm video share công thức nấu ăn, nếu bạn làm du lịch hãy share những thông tin du lịch hữu ích, hay nếu bạn bán đồ da, hãy share cách đánh giày sao cho vừa nhanh vừa sạch v.v…
Nếu bạn nhìn thấy page của đối thủ cạnh tranh 1 tuần post 30 bài, page bạn chỉ post được 3 bài thì cũng đừng nản chí. Luôn nhớ là chất lượng hơn số lượng, luôn nhớ là facebook nó học cách tương tác của người dùng. Nếu nội dung bạn đưa lên luôn được người dùng hưởng ứng thì việc bạn chỉ post 1 tuần 1 bài cũng vẫn ok. Ngược lại, nếu bạn vội vã post lên những thứ không vừa mắt của cộng đồng thì tương tác sẽ giảm xuống và rất khó để vực lại một page mà tương tác với người dùng đang trên đà đi xuống.
Nghe vậy có vẻ dễ, nhưng thật ra không dễ vì ý tưởng nội dung cho page rất nhanh cạn, bạn cần có kế hoạch dài hơi cho việc này. Mình có làm mấy cái đó với page của mình không? Hồi đầu thì có, chịu khó down clip của tây về, lọ mọ làm phụ đề dạy cách ăn mặc, phối đồ mix đồ v.v… nhưng mà xong thấy khách chả quan tâm lắm nên cũng chán, giờ nếu rảnh mình sẽ làm cách khác nhưng mà thôi cứ kệ mẹ nó đã …. (vì chém gió bao giờ cũng dễ hơn làm).
Facebook kiểm soát nội dung của page rất chặt, quy định về nội dung được đưa vào luật, và vì chúng ta đang kinh doanh trên sân chơi của họ nên cách tốt nhất là tuân thủ. Một số đặc trưng của quy định đó là:

Facebook đánh giá cao những page tự tạo nội dung (tự chụp ảnh, làm video, livestream).

Facebook tuyệt đối cấm hành động vi phạm bản quyền như câu view bằng video có bản quyền, ảnh có bản quyền hay đăng và kinh doanh các sản phẩm vi phạm bản quyền. 


Khoảng 2 năm trước việc kinh doanh giày (das, nike) fake là rất phổ biến, chủ shop có thể vô tư chụp ảnh các đôi giày fake và chạy quảng cáo. Sau đó Facebook làm gắt, hốt một lượt và rất nhiều page gần triệu like đã ra đi. Giờ vẫn có nhiều shop bán giày fake bằng hình thức livestream và đang tạm thời ổn, nhưng chuyện Facebook rờ gáy thì không ai biết được.
Facebook đánh giá cao những nội dung mới. Bạn đăng cái ảnh mới lên page, lượng views và tương tác rất tốt, sau 1 tuần bạn đăng lại, lượng view không còn nổi ⅓. Nên nếu có điều kiện thì hãy luôn post ảnh mới. Có cái đặc biệt mà mình phát hiện ra là Facebook nó cũng biết “quên” nghĩa là bạn đăng lại ảnh cũ từ 1 năm trước thì nhiều khi lại ngon như anh mới (chắc Facebook nó quên :D).
Ngoài ra để chạy được quảng cáo thì phần duyệt nội dung lại còn khắt khe hơn, ảnh chạy quảng cáo phải có lượng text ít hơn 15% diện tích ảnh, video nên có định dạng 4:5 v.v… Ngay cả khi quảng cáo có được duyệt, những nội dung quảng cáo không được Facebook “thích” cũng sẽ bị giảm tốc độ phân phối đi đáng kể.

Khi làm sai quy định bạn sẽ bị Facebook tuýt còi, nhẹ thì cảnh cáo, nặng thì đóng page, nhưng thường là sẽ cảnh cáo vài lần. Nhớ là chuyện bị tuýt còi không ảnh hưởng đến hiệu quả quảng cáo của bạn, nhưng những page bị tuýt còi sẽ bị đưa vào diện kiểm soát ngặt nghèo hơn và dễ dính thêm phốt hơn.

Tất nhiên quy định nào đặt ra cũng có cách lách, giống như các spa phủ cover lên video làm khách để tránh bị đánh vì nudity content, quảng cáo ảnh đầy chữ nhưng claim với Facebook là đây là invitation cho event và thi thoảng Facebook nó cũng đủ ngu để mắt nhắm mắt mở.
Chăm Group
Bên cạnh công cụ Page, Facebook cho phép người dùng tạo một cộng đồng liên quan dưới dạng group. Group rất mạnh trong việc đẩy thông tin, tương tác trong nội bộ các thành viên của group được hỗ trợ và ưu tiên. Nếu bạn rảnh, mình khuyên bạn nên tạo thêm một group trong page của bạn. Nội dung của Group có thể gần, có thể không gần, có thể hoàn toàn không liên quan gì đến nội dung của page cũng được.
Nếu làm quán ăn, bạn có thể tạo group: Hội những người cô đơn tìm đối ăn chung.
Nếu làm du lịch bạn có thể tạo group: Hội những người cô đơn tìm đối du lịch chung.
Nếu bán giày bạn có thể tạo group: Hội những người cô đơn tìm đối mua giày chung.
Nói chung là nội dung mẹ nào cũng được, quan trọng là có được tương tác từ cộng đồng. Khi cộng đồng đã đủ mạnh rồi, đôi khi bạn còn chả cần đến cái page nữa. Nên nhớ sức mạnh của cộng đồng là rất mạnh, Group rất mạnh.
Với page của mình, mình tạo cái group VIP members (group đóng) nói chung là add vào những khách hàng đã qua mua nhiều ở cửa hàng, lúc nào có hàng gì hot, sale mạnh thì mình post vào đó cho mọi người biết trước. Nói chung là cũng được nhưng lâu rồi mình cũng bỏ mốc vì không có thời gian chăm, nội dung của group lại hơi hạn chế tương tác. Nếu có thời gian chắc mình sẽ làm kiểu khác, nhưng mà thôi, cứ kệ mẹ nó đã… (vì chém gió bao giờ cũng dễ hơn làm).

Làm cái page của bạn sạch sẽ và đáng tin hơn

Xây dựng gian hàng với sản phẩm có thông tin rõ ràng, giá bán, màu sắc, cập nhật sản phẩm mới v.v… sẽ làm cho page của bạn trông chuyên nghiệp hơn.

Facebook đánh giá cao các page có địa chỉ vật lý rõ ràng, việc điền địa chỉ shop chuẩn là rất quan trọng (dù bạn có kinh doanh tại nhà). Bên cạnh đó việc khách hàng checkin tại địa chỉ của shop cũng rất quan trọng, mình treo cái QR code to đùng ở cạnh bàn thu ngân, khách chỉ cần mở điện thoại scan code là tự động like page và check in, mất 5 giây để giảm 5% giá tổng hóa đơn. Tuy nhiên nhân viên nó cũng lười mời khách, khách cũng lười checkin nên lâu lắm rồi chả ai checkin, thôi thì cứ kệ mẹ nó đã …. (vì chém gió bao giờ cũng dễ hơn làm).
Phần review của khách rất quan trọng, bạn ship hàng đi, khách không vui là khách lên page cho 1* với những lời chỉ trích thậm tệ. Mình chưa gặp tình huống đó nhưng đã gặp tình huống ship hàng chậm khách lên cho 1*. Page không có quyền ẩn review của khách như ẩn comment, chỉ có duy nhất khách có quyền tự xóa hoặc sửa comment của họ. Gặp phải những khách hàng không vui, hãy kiên nhẫn giải quyết để phần review của shop được sạch sẽ. Việc này … ờm, việc này mình vẫn đang làm được.

Khách hàng không thích chờ đợi, vì vậy khi có inbox, hãy cố gắng trả lời nhanh nhất có thể. 


Facebook nó tính trung bình trong 1 tuần tần suất trả lời tin nhắn, nếu có 90% số lượng tin nhắn được trả lời trong thời gian dưới 15” thì cái badge này sẽ được bật lên cho thấy page này không phải là cái page bị để mốc. Hiện nay phần page manager chưa cho phép bật âm báo khi có inbox mới nên để trả lời được nhanh thì mình khuyên các bạn nên dùng phần hỗ trợ của bên thứ 3 như Pancake v2 chả hạn.
Livestream nếu có thể là một cách khác để làm cho page của bạn đáng tin, việc có hình ảnh chân thực, không cắt ghép, không dàn dựng về cửa hàng hoặc công việc kinh doanh của bạn dù là có hơi luộm thuộm, không quá đẹp mắt nhưng lại luôn được khách hàng đánh giá cao trong một bầy một rừng các page ảo post ảnh fake.
Cuối cùng là công cụ Story, công cụ này Facebook lấy của Instagram và đang có nhiều chính sách hỗ trợ tăng tương tác. Những thứ vớ vẩn không quá quan trọng, ảnh nháp, nhảm shit v.v… hãy cho nó vào Story để nó tồn tại trong 24h, khi bạn đẩy cái gì lên Story, thông báo sẽ được thúc thẳng vào notif của những người like page... khiếp không?
Như vậy là mình đã trình bày sơ sơ những gì mình biết về Page và cách xây dựng page. Với một cái page sạch sẽ, gọn gàng không có vết, có phốt và nội dung hay thì bạn đã thành công 70% với chiến dịch marketing của mình.

Hãy nhớ rằng để cho ra cùng một kết quả thì tiền dành cho nội dung và dành cho quảng cáo luôn tỷ lệ nghịch với nhau. Nếu bạn dành nhiều thời gian và tiền đầu tư cho nội dung thì số tiền bạn phải bỏ cho quảng cáo sẽ ít đi. Còn nếu bạn lười không muốn làm nội dung, cũng không sao, thúc mạnh tiền dành cho quảng cáo và kết quả vẫn ra như vậy.
Tùy theo ngành hàng kinh doanh mà tỷ lệ này khác nhau, nhưng mình luôn tin rằng 1 đồng đầu tư cho nội dung luôn mang lại hiệu quả tốt hơn 1 đồng dùng cho chạy quảng cáo.

Vậy nên trước khi học quảng cáo Facebook, hãy học cách làm nội dung cho thật tốt, đời nào cũng vậy, content is king/

Chúc các bạn vui.

Nguồn: downfall @https://linkhay.com




29.10.18

Từ Bỏ Thế Giới Vàng tác giả Jack London

Phanblogs Từ Bỏ Thế Giới Vàng – Jack London. Con có thể đủ sức đọc hết nhưng chưa đủ kiến thức để hiểu nội dung của nó!

Từ Bỏ Thế Giới Vàng tác giả Jack London
Đây là cuộc đời thực mà con nên đọc qua


Nếu hỏi: “Văn chương ảnh hưởng thế nào đến một con người?”, câu trả lời xác đáng phải là: “Vô cùng lớn lao!”. Đó là khi người đọc và nhân vật biểu trưng cho cái tôi của nhà văn đồng cảm tuyệt đối. Điều đó thay đổi hoàn toàn cuộc đời, cái nhìn của người đọc.

Tôi tìm thấy nó trong tác phẩm Từ Bỏ Thế Giới Vàng của Jack London.

Mọi việc vẫn bắt đầu từ tủ sách thần thánh của ba. Đó là ngày tôi bỏ qua các cuốn tiểu thuyết của Jack London để đọc Người Đẹp Ngủ Mê của Kawabata. Ba tôi không cấm nhưng sớm cảnh báo:

– Con có thể đủ sức đọc hết nhưng chưa đủ kiến thức để hiểu nội dung của nó!

Ở cái tuổi đang lớn với đầu óc chứa đầy ương bướng nổi loạn, tôi kiên trì đọc Người Đẹp Ngủ Mê rồi không sao thấu nổi. Ba mới chìa cho tôi cuốn Từ Bỏ Thế Giới Vàng:

– Đây là cuộc đời thực mà con nên đọc qua!

Chất ương bướng ở tuổi mười ba đã ngấm đòn sau khi đầu hàng trước tính dục, bản ngã trong thế giới Người Đẹp Ngủ Mê của Kawabata, tôi ngoan ngoãn bước vào nơi hoàn toàn thay đổi cái nhìn, ý thức về cuộc đời. Nó ảnh hưởng đến sau, sau này và mãi mãi. Đến lúc viết những dòng này, thành một con người hoàn toàn đứng trên đôi chân của mình, từ bỏ được “thế giới vàng” phù phiếm của mình, tôi viết với sự biết ơn sâu sắc tác giả Jack London đã sáng tạo ra Ánh Sáng Ban Ngày, nhân vật trung tâm của tiểu thuyết.

Và hơn hết, tôi nhận ra từ phúc phần ở tủ sách thần thánh của ba mình.

Từ Bỏ Thế Giới Vàng với nhân vật trung tâm Ánh Sáng Ban Ngày. Anh ta có tên hẳn hoi là Elam Harnish, nhưng đã từ lâu không còn ai buồn nhớ chơi đến cái tên đó. Họ gọi anh là Ánh Sáng Ban Ngày, do thói quen sôi động và đem sự sôi động đến mọi người chung quanh, đặc biệt ưa giật chăn những kẻ ngủ lười với bài hát “Trời đã sáng bét ra rồi kìa, mấy ông bạn đi tìm linh cảm ở sông Stewart? Trời đã sáng bét rồi kìa! Trời đã sáng bét rồi kìa! Trời đã sáng bét rồi kìa!”.

Tiểu thuyết vẽ ra thế giới những kẻ đào vàng ở miền cực. Nơi lý lẽ thuộc về kẻ mạnh và nòng súng nếu anh may mắn bóp cò nhanh hơn đối phương. Ở đó đức tin về Chúa chỉ mang tính tượng trưng, nơi quá xa xăm mà ánh sáng công lý vươn tới được, chỉ những gã đàn ông liều lĩnh, khẳng khái ưa đem mạng mình đánh cược với Mẹ Thiên Nhiên mới sống nổi. Và Ánh Sáng Ban Ngày là kẻ liều lĩnh, khẳng khái, can đảm nhất trong số đó.
Anh ta lăn lộn qua mọi khó khăn, đánh liều khai phá những nơi mà mọi tay can đảm đều chần chừ. Hầu như khi đến tận cùng giới hạn, anh luôn tìm mọi cách vượt qua bằng sự khéo léo, sức mạnh cơ bắp, khối óc minh mẫn và sự liều lĩnh đã thành nết.
Sau khi trúng được vố to nhất trong những năm đằng đẵng “đãi tuyết tìm vàng”, Ánh Sáng Ban Ngày quyết định từ bỏ vùng cực, quay về thế giới văn minh để làm ăn. “Một anh ngố rừng”, một “con hưu sừng tấm đầu đàn thô lậu”….và hàng loạt những từ ngữ ví von khác mà người đọc có thể nghĩ ra để ví von, Ánh Sáng Ban Ngày trúng ngay quả lừa đau đớn mất sạch cả gia tài.
Anh, kẻ đến Mẹ Thiên Nhiên cũng phải chào thua để nhường đường nhất định không cam chịu bị những tay thành thị ẻo lả trong các bộ độ vét lừa lọc, đã dùng đúng cách dân đào vàng lấy lại tất cả những gì thuộc về mình.
Vố đau này khiến Ánh Sáng Ban Ngày hoàn toàn trở nên thay đổi tâm tính. Anh nhận ra những kẻ thành thị làm ăn toàn là các tay chơi bạc bịp, mà trong việc chơi bài, bịp bợm thì phải bị xử lý thích đáng kèm theo thái độ khinh khi rõ ràng. Điều này khác hẳn thế giới vùng cực hoang sơ của anh, các tay đào vàng chơi bài với sự thẳng thắn và lòng tin tuyệt đối vào nhau. Lắm lúc tiền cược lên đến vài chục ngàn đô-la nhưng ký nợ chỉ vẻn vẹn là mẫu giấy nhỏ, thậm chí chẳng hề viết tên con nợ. Nhưng chưa từng có ai quỵt nhau hay gian dối bao giờ.
Ánh Sáng Ban Ngày là tay đánh bạc gan dạ và ngay thẳng. Một khi thế giới văn minh chơi bịp thì anh sẽ dùng chính lối đó để đối xử lại. Anh về San Francisco, mau chóng trở thành con cá mập hung hãn trong thế giới kinh doanh, bằng chiến thuật đơn giản là xé xác để mau chóng thâu tóm và leo lên đỉnh cao của Thế Giới Vàng Thực Sự. Thế giới hoang sơ vùng cực không làm anh chai sạn nhưng thế giới văn minh thị thành đã khiến bản chất của anh từ từ chuyển sang khô cứng, độc ác và hầu như vô cảm.
May thay, một cô nàng nhỏ nhắn và mỏng manh tới mức Ánh Sáng Ban Ngày có thể dùng tay kéo dài và thắt nút đã âm thầm, len lỏi một cách vô hình vào cuộc đời anh. Dede, người phụ nữ từ chối yêu anh chỉ vì anh quá giàu. Người phụ nữ chỉ muốn có một đức ông chồng bình thường, ngày này qua ngày khác sống bên cạnh mình để cùng chia sự nghèo khó trong hạnh phúc.
Người phụ nữ ấy cứu rỗi hoàn toàn cuộc đời tưởng chừng như hoang phế của Ánh Sáng Ban Ngày, thổi bùng những bản tính tươi đẹp bị cuộc sống thị thành chôn vùi, trả lại cho “niềm tự hào của vùng cực” một gã đàn ông từng khiến Mẹ Thiên Nhiên phải nghiêng mình cúi chào. Một gã đàn ông mà nàng đã yêu say đắm từ ngày đầu tiên vì chất đàn ông luôn tràn ra bên ngoài.
Ánh Sáng Ban Ngày từ bỏ cái Thế Giới Vàng tài chính của mình, cùng Dede về vùng đồi đã mua từ trước sống cuộc đời nông dân yên bình với chăn nuôi, trồng trọt. Ngày trước chỉ cần hất tay, anh đã mua được cả San Francisco, còn bây giờ muốn mua một bộ dụng cụ nhỏ thì anh phải canh nhặt từng quả trứng gà để tích góp, đôi khi đi sửa chữa giúp hàng xóm hòng có đủ tiền. Đây là giai đoạn hạnh phúc nhất trong đời Ánh Sáng Ban Ngày.
Nhưng cuộc sống vẫn luôn muốn thử thách lòng tham con người, ít ra là lòng tham ở kẻ từ đỉnh cao giàu sang trở thành gã nông dân tầm thường ở Ánh Sáng Ban Ngày.
Lần nọ có một đoạn ống nước bị vỡ ở triền đồi, Ánh Sáng Ban Ngày vô tình phát hiện ra mạch vàng trong lúc sửa chữa. Bản tính một tay đào vàng khét tiếng trỗi dậy, anh lần mò, đào xới, cuối cùng thấy được vàng nổi lên tận chân cỏ. Đúng là một Thế Giới Vàng đích thực. Tuy nhiên, Ánh Sáng Ban Ngày đã đánh đổi quá nhiều để có được tình yêu bình dị đến tầm thường từ Dede. Và cô quan trọng với anh tới mức chẳng có Thế Giới Vàng nào đủ sức cám dỗ.
Anh lặng lẽ sửa chữa đoạn ống nước, trở về và nói với người vợ yêu quý của mình rằng: “Em biết bây giờ anh đang tính gì không? Anh vừa nảy ra một kế hoạch. Anh sẽ mua bạch đàn về trồng trên khắp bờ dốc đó. Những cây bạch đàn sẽ giữ cho đất khỏi lở nữa. Anh sẽ trồng bạch đàn sát vào nhau như eo ấy, đến độ một con thỏ đói cũng khó lòng mà len qua được. Khi những cây bạch đàn đã bám rễ rồi thì trời cũng không thể làm lở đất ở đó được nữa.”.
Đúng, anh đã chôn, đã chối bỏ Thế Giới Vàng đó để giữ những điều bình dị bên cạnh mình.

…..

Tôi đã sống thời tuổi trẻ sôi động như Ánh Sáng Ban Ngày, điên cuồng khám phá cuộc sống thực tại nghiệt ngã giống như anh, đạp lên những kẻ muốn đạp mình xuống bằng sức mạnh của cơ bắp lẫn trí óc của một thằng đàn ông đúng nghĩa. Tuy chưa đến được đỉnh Thế Giới Vàng như Ánh Sáng Ban Ngày nhưng nhờ có anh, tôi sớm nhận ra những thứ phù phiếm. Ở tuổi ba mươi, chưa đủ già nhưng không quá trẻ, tôi chọn cái kết cuộc đời của mình như Ánh Sáng Ban Ngày, từ bỏ mọi thế giới vàng cám dỗ để làm một anh nông dân tầm thường.

Với tôi, Từ Bỏ Thế Giới Vàng của Jack London không đơn thuần là một cuốn tiểu thuyết. Ở đó, tôi đọc được những bài học, cách hành xử của một người đàn ông chân chính với cuộc đời. Ở đó, có tình yêu bao la, có sự thức tỉnh hòng chối bỏ.


Và ở đó, là cuộc đời tôi muốn sống và đang sống với niềm hạnh phúc vô bờ bến dù thiếu một nàng Dede mỏng manh và nhỏ bé đến tầm thường.

Xin gởi cho những tâm hồn yêu sách chân chính. Nếu bạn muốn tìm một quyển sách có đủ chất phiêu lưu, biến chuyển tâm lý, hiện thực xã hội, tình yêu chân thành, giác ngộ và thức tỉnh, Từ Bỏ Thế Giới Vàng của Jack London nhất định không làm bạn thất vọng. Và nếu bạn muốn biết đoạn đời sau của Ánh Sáng Ban Ngày sẽ hạnh phúc như thế nào, hãy lên với rừng núi của tôi, tôi luôn dành cho bạn chiếc ghế trang trọng nhất, và sẵn sàng kể cho bạn nghe Ánh Sáng Ban Ngày đã Sống-Yêu-Từ Bỏ như thế nào.

Nguồn : https://vnkings.com/nhung-cuon-sach-nen-doc-mot-lan/tu-bo-the-gioi-vang-jack-london-p7151.html

Từ Bỏ Thế Giới Vàng tác giả Jack London txt
Từ Bỏ Thế Giới Vàng tác giả Jack London pdf
Từ Bỏ Thế Giới Vàng tác giả Jack London doc 








23.10.18

Nói với tuổi 20 tác giả Thích Nhất Hạnh

Phanblogs Nói với tuổi 20 tác giả Thích Nhất Hạnh

Nói với tuổi 20 tác giả Thích Nhất Hạnh
Nói với tuổi 20 tác giả Thích Nhất Hạnh
Tôi biết em sẽ còn tranh đấu. Tuổi trẻ không bao giờ chịu thua. Nhưng nếu muốn thành công, chúng ta không thể tự đốt cháy chúng ta bằng những thất vọng, những bất mãn, những đòi hỏi vô lý. Em không nên đòi hỏi, nhất là đòi hỏi hơi nhiều ở những người lớn.
Người lớn cũng chỉ là người, nghĩa là cũng bị buộc ràng trong những điều kiện của tình trạng hiện tại. Người lớn cũng đang vùng vẫy, cũng đang mắc kẹt như em vậy. Người lớn có khi còn tệ hơn em ở chỗ bản ngã đích thực của họ còn bị phong tỏa nhiều hơn, sự hồn nhiên cương trực và trong trắng của tâm hồn họ còn bị sứt mẻ và tiêu diệt một cách thảm hại hơn.
Đứng ở địa vị người lớn, họ có vẻ như là có thế có quyền lực hơn em, có thể làm được nhiều việc tốt đẹp hơn em. Và em oán trách họ chỉ vì em nghĩ rằng họ có quyền lực ấy mà họ không chịu làm, họ không chịu làm cho họ, cho đất nước họ, cho đàn con em của họ.
Kỳ thực đứng vào chỗ đứng của họ em mới thấy được rằng họ cũng lúng túng khó khăn không khác gì em. Họ có một mớ thẩm quyền nhưng họ chẳng làm gì được nhiều bởi vì họ bị ràng buộc nhiều hơn em và do đó cũng cảm thấy bất lực như em đã từng cảm thấy. Tôi thấy là các em không nên đòi hỏi ở họ, hoặc nếu có thì nên đòi hỏi họ một chút ít mà thôi.
Đừng nói cho họ nghe bổn phận của họ. Họ biết chán cái bổn phận ấy là gì rồi. Điều cần thiết là xét xem họ có đủ sức làm "bổn phận" ấy hay không. Em thử nghĩ xem họ đã có thể làm trọn được bổn phận của họ đối với họ không đã, đừng nói đến những bổn phận của họ đối với em. Họ cũng có những vấn đề ray rứt, khốn nạn của họ và họ có thể cũng đang vùng vẫy tuyệt vọng trong cái tình trạng của họ.
Hãy thương hại họ cũng như có lần em đã thương hại chính em. Thấy được hình dáng thực của họ em sẽ không còn đòi hỏi quá đáng ở họ, hy vọng quá đáng ở họ để rồi tiếp tục thất vọng và bất mãn vì họ. Đừng đòi hỏi, đừng thất vọng, đừng bất mãn: như thế em đã tiết kiệm được biết bao nhiêu năng lực của em rồi. Và bởi vậy tôi đã đề nghị với em là đừng tự thiêu đốt em vì những đòi hỏi, những thất vọng, những bất mãn vô ích, không cần thiết.

Đề mặc cho người lớn làm những việc người lớn trong khả năng người lớn. Em phải làm việc của em, trong khả năng tuổi trẻ của em. Những gì em thực hiện được trong phạm vi hoạt động của em, tôi biết, cũng có thể chuyển được tình thế và mở lối thoát cho cả người lớn nữa. Điều đó tôi tin chắc như tin chắc ở khả năng vô biên của tuổi trẻ.

Nói với tuổi 20 tác giả Thích Nhất Hạnh txt
Nói với tuổi 20 tác giả Thích Nhất Hạnh pdf
Nói với tuổi 20 tác giả Thích Nhất Hạnh doc

13.10.18

Phật Giáo và Vũ Trụ Quan tác giả Lê Huy Trứ

Phật Giáo và Vũ Trụ Quan tác giả Lê Huy Trứ Quan Niệm Vũ Trụ, Thời Gian Trong Phật Giáo

Phật Giáo và Vũ Trụ Quan tác giả Lê Huy Trứ Quan Niệm Vũ Trụ, Thời Gian Trong Phật Giáo

Phật Giáo và Vũ Trụ Quan tác giả Lê Huy Trứ Quan Niệm Vũ Trụ, Thời Gian Trong Phật Giáo


Có thể con người là một sinh vật duy nhất trên thế gian biết mình sẻ chết, mà thời gian là nỗi lo lắng, ám ảnh, ray rức về sự sống và chết của mỗi cá nhân. Nếu ta có thể làm cho thời gian ngừng lại, thì ta sẻ trở thành trường sinh bất tử, hay nếu ta có thể quay ngược thời gian thì chúng ta sẻ trẽ mãi không già? Xa hơn nữa, ta có thể đi về quá khứ, tương lai nếu ta làm chủ được thời gian và không gian. Đó là đều mơ ước của chúng sinh!

Quan niệm của thời gian trong Phật Giáo rất là vi diệu. Thời gian trong Phật Giáo được định nghĩa và đo lường rất chính xác qua từng satna và từng kiếp; thời gian được quan sát từ khía cạnh khách quan và cho đến khía cạnh chủ quan, thời gian đưọc giải thích và chứng nghiệm trên phương diện tục đế (samaritil) và phương diện chân đế (paramatha,)...Trước khi đi sâu vào quan niệm thời gian, chúng ta nên hiểu thời gian tùy thuộc vào không gian. Không có không gian thì không có thời gian. Hay lúc mà không gian cuộn vào thời gian trở thành nhất nguyên.

Kiếp Và Sátna


Phật giáo thường dùng hai thuật ngữ làm phương tiện đo thời gian, kiếp (kalpa) là đơn vị đo thời gian cực đại và satna là đơn vị đo thời gian cực tiểu. Phật giáo nguyên thuỷ chia thời gian thành tiểu kiếp, trung kiếp, đại kiếp. Mỗi tiểu kiếp bằng 16,800,000 năm. Mỗi trung kiếp bằng 20 tiểu kiếp nghĩa là bằng 336,000,000 năm. Một đại kiếp bằng 4 trung kiếp (thành kiếp, trụ kiếp, hoại kiếp, không kiếp,) bằng 1,344,000,000 năm. Tương đương với số tuổi ước lượng khoảng chừng 14 tỷ năm của vũ trụ.

“Sự lâu dài của một kiếp được ví như thời gian tảng đá vuông rộng 40 dặm mòn hết khi bị chiếc áo tiên đều đặn 100 năm một lần phất vào. Hay giống như một cái thành lớn có bề cao và các mặt đều rộng 40 dặm đựng đầy hạt cải, cứ 100 năm lấy ra một hạt cải, chừng nào hết thì hết một kiếp.” Nhưng sau, các phái Phật giáo có cách phân chia về kiếp khác nhau, căn cứ vào tính chất, độ dài của sự biến đổi trong các sự vật khác nhau.



Luận Đại Trí độ chia kiếp thành Tiểu kiếp và Đại kiếp; luận Đại Tì Bà sa chia thành Trung gian kiếp, Thành hoại kiếp và Đại kiếp; Luận Câu Xá chia thành Trung kiếp, Thành kiếp, Đại kiếp và Hoại kiếp; Luận Chương Sở Tri chia thành Trung kiếp, Thành kiếp, Trụ kiếp, Đại kiếp, Hoại kiếp, Không kiếp... Tuy nhiên, vì mỗi vũ trụ có vô vàn thế giới mà sự thành trụ của thế giới này là sự hoại không của thế giới khác. Bởi vậy, thời gian ở những cảnh giới khác nhau cũng khác nhau. Một kiếp trong thế giới Sabà của Phật Thích Ca bằng 1 ngày đêm trong thế giới Cực lạc của Phật Adiđà, một kiếp trong thế giới Cực lạc của Phật Adiđà bằng 1 ngày đêm trong thế giới Casa tràng của Phật Kim An Kiên...

Đơn vị đo thời gian nhỏ nhất trong Phật giáo là satna (ksana.) Phật giáo Nguyên Thủy dùng khái niệm satna để chỉ sự biến đổi mau lẹ, vô thường của mọi sự vật, hiện tượng trong thế giới. Về sau, các bộ phái Phật Giáo bàn cụ thể hơn về satna trong thuyết vi trần và thuyết satna.
Theo Phẩm Phân Biệt Thế Gian (Luận Câu Xá,) satna được định nghĩa như một hạn kỳ cực tiểu để một thể tính được tựu thành và biến mất ngay (vô thường.) Một satna tương đương 1/60 giây (1/60 second ~ 0.01666667 second.) Một satna vật chất lại bằng 16 satna tư tưởng, bởi sự biến đổi của tư tưởng nhanh hơn sự biến đổi vật chất. Theo Địa Tạng Pháp Số, trong một niệm (một tư tưởng) có 90 satna. Trong một satna có 900 lần sinh diệt. 120 satna tiếp nối thành một hàng satna, 16 hàng satna thành một lạp phước, 20 lạp phước thành một giờ. Việc phân biệt thời gian bằng khái niệm kiếp và satna chứng tỏ năng lực cảm nhận tinh tế của Phật giáo, đả đi trước khoa học hơn 2500 năm về trước, về sự biến đổi vô thường trong thế giới cực tiễu và cực đại (vi mô và vĩ mô.)

Ngài Phật Âm (Buddhaghaṣa,) người khuếch trương một luận điểm nổi tiếng về Phật giáo Sri Lanka vào đầu thế kỷ thứ V sau Công Nguyên, đó là tác phẩm Thanh Tịnh Đạo (p: visuddhi-magga.) Quả thật, sự sống của một chúng sanh vô cùng ngắn ngủi tương ứng với con người trong giai đoạn cuối cùng của một cuộc đời, ví như trục bánh xe đang quay vòng tại một điểm được chỉ định của lốp xe và chỉ một điểm mà thôi (point of reference.) Ngay cả cuộc sống của một chúng sanh cũng vậy chỉ kéo dài trong giai đoạn rất ngắn trong một ý niệm và khi ý niệm đó dừng lại thì sự sống cũng dừng lại. Như vậy, chúng sanh trong quá khứ đã sống mà không sống. Nhưng cái vô thường của vũ trụ trong một sátna đó nó còn nhanh không thể tưởng tượng sau khi so sánh với 24 hours/day dưới đây.

Theo Bách Khoa Triết Học của Phật giáo Tiểu thừa mang tựa đề “A-Tỳ-Đạt-Ma Đại Tỳ-Bà Sa Luận” (Abhidharmamahāvibhāṣāśāstra,) bản gốc Sanskrit bị thất lạc, chỉ còn bản dịch tiếng Hán của ngài Huyền Trang, trong đó nói rằng: một ngày 24 giờ có 649,999,980,000,000 sát-na (kṣaṇas.) Khoa học hiện đại gọi là microseconds, nanoseconds, ... Vạn vật tập hợp bởi năm uẩn (skandhas) sanh diệt trong từng sát-na.
Thời Gian Vô Thủy Vô Chung

Theo Luật Vô Thường và Lý Nhân Duyên, Phật Giáo nhìn thời gian trong vô cực, không thừa nhận có một thời gian thuyệt đối mà thời gian chỉ là sự tiếp nối liên tục của nhân quả. Đó là dòng vận hành liên tục của thực tại khách quan, thể hiện qua sự biến đổi triền miên của vạn vật. Thời gian gắn liền với sự luân chuyễn của mọi sự vật, hiện tượng đổi thay trong thế giới với dòng đời. Theo Kinh Tăng Chi, “Không một khoảnh khắc nào, một mảy may nào của thời gian mà dòng sông lại không ngừng trôi chảy.” Thời gian trôi qua từ quá khứ, hiện tại và tương lai. Nên nhớ đây chỉ là lối giải thích tương đối của Tục Đế dùng phương pháp không gian thời gian một chiều (Linear of Space-Time Model)mà quá khứ vị lai chỉ là những điểm được chỉ định tương đối (points of references.) Rất ít những thiện tri thức, những nhà khoa học gia và những triết gia hiểu tới “làm cho không gian cuộn thời gian” đó là Space_Time in Quantum Entanglement in multiple dimensions.
Nguyên lý trên có cùng nguồn gốc tương tự như của Heraclitus “tất cả là một dòng chảy mạnh, everything flows” TA IIANTA PEI TA IIANTA, Πάντα ῥεῖ, panta rhei. Chúng ta không bao giờ tắm trong cùng một dòng sông, The philosophy of Heraclitus is summed up in his cryptic utterance, “ποταμοῖσι τοῖσιν αὐτοῖσιν ἐμϐαίνουσιν, ἕτερα καὶ ἕτερα ὕδατα ἐπιρρεῖ. Potamoisi toisin autoisin embainousin, hetera kai hetera hudata epirrei,” Ever newer waters flow on those who step into the same rivers.
Plato dùng cùng quan niệm triết lý của Heraclitus, The quote from Heraclitus appears in Plato's Cratylus twice; in 401,d as “τὰ ὄντα ἰέναι τε πάντα καὶ μένειν οὐδέν,” Ta onta ienai te panta kai menein ouden. "All entities move, and nothing remains still." Tất cả đều di động và không có gì là cố định. And in 402,a "πάντα χωρεῖ καὶ οὐδὲν μένει" καὶ "δὶς ἐς τὸν αὐτὸν ποταμὸν οὐκ ἂν ἐμβαίης," Panta chōrei kai ouden menei kai dis es ton auton potamon ouk an embaies, "Everything changes and nothing remains still ... and ... you cannot step twice into the same stream." Chúng ta không bao giờ tắm trong cùng một dòng sông. Instead of "flow, dòng trôi chảy" Plato uses chōrei, to change chōros.
The assertions of flow are coupled in many fragments with the enigmatic river image:

Ποταμοῖς τοῖς αὐτοῖς ἐμβαίνομέν τε καὶ οὐκ ἐμβαίνομεν, εἶμέν τε καὶ οὐκ εἶμεν.

"We both step and do not step in the same rivers. We are and are not." Chúng ta cùng tắm trong một con sông nhưng không phải cùng một dòng sông. Chúng ta là chúng ta và không phải chúng ta (ngã và vô ngã.)
So sánh với quan niệm của the Latin adages Omnia mutantur and Tempora mutantur (8 CE) and the Japanese tale Hōjōki, (1200 CE) which contains the same image of the changing river, and the central Buddhist doctrine of impermanence. Tất cả đều vô thường như dòng sông trôi chảy. Con nước trôi qua mà chúng ta đang bơi lội trong dòng sông đó luôn luôn thay đổi, không cùng một dòng nước mà ta đả tắm, và ngay cả chúng ta củng không phải là chúng ta đả bơi lội trong đó như hôm nay hay ngày mai. Đơn giản hóa, tất cả đều là vô thường (impermanent.) Mấy ông đại triết gia ngày xưa thật là rắc rối, sở dỉ hơn cả ngàn năm nay nhân loại không sản xuất ra được những đại triết gia cở như trên là vì nếu có thì mấy ngài này đang dạy ở trong những nhà thương điên chứ nhửng kẻ phàm phu mắt thịt như chúng ta khó mà hiểu nổi cái triết lý trừu tượng của lý vô thường đó ngoại trừ Phật Giáo.
Vũ trụ, thế giới như là một tấm lưới (Phật gọi là Indra Jewel web, Khoa Học gọi là webspace, hay internet) nơi không gian và thời gian đan mắc bởi vô số các sự vật hiện tượng trong lý nhân duyên. Như tôi đả đề cập ở trên, quá khứ, hiện tại và vị lai nối kết nhau trong trùng trùng duyên khởi, mà thời gian ở trong vòng cầu tuần hoàn khép kín (closed loop) của vô lượng kiếp luân hồi, không có điểm khởi đầu và không có hồi kết thúc (vô thuỷ vô chung.) Trong vòng luân hồi bất tận đó, quá khứ nơi này trở thành tương lai nơi khác, mà cái chết trong thời gian cũng chỉ là bắt đầu của cái sinh.

Thời Gian Và Không Gian Trên Phương Diện Tục Đế Và Chân Đế



Ở góc độ biện thức luận, Phật Giáo xem xét thời gian trên hai phương diện, tục đế và chân đế. Trên phương diện tục đế (samaritil,) và trên phương diện nhận thức của khoa học và kẻ phàm phu, thời gian chia làm ba thì: quá khứ, hiện tại và tương lai. Mà phái Hữu Vi cho rằng, tam thế thực hữu, pháp thể hằng hữu (ba thế giới thực có, pháp thể thường còn.) Vì thế giới là thực có chứ không phải là ảo ảnh, nên sự tồn tại của thời gian qua ba thời cũng là một thực tế. Thời gian tuần tự trôi chảy theo một đường thẳng (linear) từ quá khứ, qua hiện tại tới tương lai.

Trên phương diện chân đế (paramatha,) bật đã giác ngộ không bị ràng buột bởi thời gian một chiều. Không còn thời nào nữa trong thời gian, kể cả không gian cũng không còn nữa. Đó là trạng thái của Thái tử Sidhatha 49 ngày đêm ngồi thiền dưới gốc cây Bồ đề bên dòng Nikiềnliên, sau khi nhìn thấy sao Mai chớm mọc, Thái tử bỗng nhiên bừng tỉnh giác ngộ. Trong một satna ngắn ngủi đó, Ngài thành Phật bởi đã đạt được sự giác ngộ cao nhất, vô thượng chánh đẵng chánh giác, hiểu thấu được vạn vật, hiểu thấu được quá khứ, hiện tại và tương lai để không còn bị ràng buột bởi thời gian và không gian. “Chính lúc này đây ta thành Phật!” Đó là lời tuyên ngôn của người đã giải thoát (moska,) đã đạt tới cõi chân như vĩnh hằng trong chính tâm thức giác ngộ của mình.

Trạng thái Niết Bàn (Nirvana) là trạng thái tâm linh, tịnh tĩnh, thanh thản, yên tĩnh, sáng suốt của người đã giải thoát. Niết Bàn cũng chính là sự ngưng đọng tuyệt đối của thời gian, không còn không gian, không còn nhân quả, không còn sinh tử luân hồi. Bởi thế, đức Phật còn có tên là Như Lai (Tathagatha), nghĩa là người đã đến như thế, thực chất là người không từ đâu đến mà cũng không ở đâu, không đi đâu. Người sống trong tuyệt đối, vĩnh hằng.

Từ quan niệm vạn pháp duy tâm tạo, Phật giáo Đại thừa đả nhấn mạnh đến tính Không (emptiness) của không gian và thời gian. Tính Không không đồng nghĩa với chủ nghĩa hư vô của Đạo Lão, phủ định thế giới hiện tượng, phủ định hoàn toàn thời gian. Nó gắn liền với sự vô thường (impermanent world) của thế giới. Trong kinh Kim Cương (Cang,) thế giới biến ảo giống như “ngôi sao mờ dần buổi bình minh, một chiếc lá trên dòng sông, một ánh chớp trong đám mây mùa hè, một ngọn đèn le lói, một bóng hình, một giấc mộng.” Quá khứ, hiện tại, vị lai chỉ là ảo ảnh; không gian cuộn tròn trong thời gian.

Nói như lời của Swami Vivekananda, “Thời gian, không gian và mối liên hệ nhân quả giống như một tấm kính ta nhìn xuyên qua nó để thấy cái tuyệt đối... Trong tuyệt đối thì không có thời gian, lẫn không gian, lẫn quan hệ nhân quả, lẫn lý nhân duyên.”


Nhà sư Đức Sơn (Nhật Bản) trên đường đi tới Đài Sơn dừng chân bên quán nhỏ gọi điểm tâm (ăn sáng.) Bà lão bán quán là người am tường Phật Giáo bèn thử thách nhà sư bằng câu hỏi khó, nếu nhà sư trả lời được thì mới được ăn điểm tâm.

Kinh Kim Cương viết, “Quá Khứ tâm bất khả đắc, Hiện Tại tâm bất khả đắc, Vị Lai tâm bất khả đắc.” Vậy thầy muốn điểm cái tâm nào đây?

Điểm tâm trên đây còn có nghĩa là điểm vào cái tâm. Việc điểm tâm tưởng xảy ra trong thời gian nhưng trong kinh Kim Cương không có thời nào cả, quá khứ tương lai, hữu hạn vô hạn đồng nhất trong từng satna của đời sống hiện tại. Cái vô ngã, vô thường và cái vĩnh hằng cũng chỉ là một (oneness) trong tâm tánh của người giải thoát. Con người giải thoát giác ngộ là người,
“Bất sinh diệc bất diệt,

Bất thường diệc bất đoạn.

Bất nhất diệc bất nhị,

Bất lai diệc bất xuất.”
Khi hướng vào tâm, tìm thấy tánh, thì không thị phi, phân biệt nhị nguyên: sinh tử, trúng sai, đến đi, không còn cách biệt giữa ta (ngã, self) và tha nhân, quá khứ và vị lai. Không người không vật, không cảnh không ta. Tất cả, chỉ còn một sự đồng nhất tuyệt đối của cái Không (emptiness) tĩnh lặng trong tâm của người giải thoát. Bật giác ngộ sống trong niết bàn vĩnh cửu, quét sạch ý niệm về cái tương đối, chỉ còn chân như tịch tĩnh trên biển cả mênh mông của giải thoát.
Vì nhận thấy, đời là bể khổ, cuộc sống mong manh vô thường, Phật Giáo khuyên con người nên trân trọng thời gian để sống theo chính pháp trong từng satna của đời sống hiện tại. Dạy cho pháp chế ngự nổi lo âu về cái chết, không khao khát một bản thể trường tồn hay chạy theo những ảo ảnh vật chất phù du trên đời. Lúc đó, con người sẽ an tâm trở về với chính mình, kiến tánh, đánh thức Phật tính trong tâm mình để thành Phật giữa cuộc đời. Nhìn từ ngoài vào trong, từ đa dạng tới nhất thể, từ động đến tĩnh, từ tương đối tới tuyệt đối, đó là con đường tư duy của Phật giáo.


Thời Gian Trong Vật Lý Học Hiện Đại


Theo Bách Khoa Toàn Thư (Wikipedia,) “Thời gian là một đại lượng biến thiên và là thành phần của một hệ thống đo lường được dùng để diễn tả trình tự xảy ra của các sự kiện, để so sánh độ dài của các sự kiện và khoảng cách giữa chúng, để lượng hoá chuyển động của các đối tượng.”

Trong vật lý học cổ điển từ thế kỷ XVI, Galilleo đã coi thời gian như một công cụ để nối kết các chuyển động của các đối tượng nghiên cứu. Tới thế kỷ XVII, Newton đã nghiên cứu về thời gian như một đối tượng tuyệt đối, tách rời khỏi vật chất, trôi đều đặn từ quá khứ đến tương lai. Theo Newton, thời gian tuyệt đối, đích thực, có tính toán học, theo tự tính của nó là đều đặn và không liên quan gì đến bất cứ vật nào. Newton cảm nhận được dòng luân chuyễn, hướng chảy của thời gian về phía tương lai. Đối với Newton, chỉ cần có một chiếc đồng hồ tốt thì dù ở bất kỳ vị trí nào, người ta cũng có thể đo khoảng cách giữa hai sự kiện với lượng thời gian bằng nhau. Nhưng tới đầu thế kỷ XX, sự xuất hiện của Albert Enstein với phát minh khoa học về thuyết tương đối đã đem lại một cái nhìn mới về thời gian. Đó là thời gian gắn liền với không gian (thời gian cuộn vào thời gian.) Thời gian không cố định mà thay đổi cùng sự thay đổi của vận tốc và trọng lực của vật.

Enstein cho rằng, không có một thời gian tuyệt đối, duy nhất. Mỗi người có một độ đo thời gian riêng của mình, phụ thuộc vào vị trí họ đứng, tốc độ chuyển động của họ. Bởi vậy, nếu xảy ra vụ nổ ở một ngôi sao cách trái đất một tỷ năm ánh sáng thì phải tới một tỷ năm sau con người nơi mặt đất mới quan sát thấy vụ nổ ấy. Theo lý thuyết tương đối của Enstein, ở tốc độ vận động bằng tốc độ của ánh sáng thì thời gian trôi chậm đi.
Như chuyện Lưu Nguyễn lạc thiên thai lúc trở về thì đả mất 80 năm của cuộc đời, chỉ gặp lại cháu chắc của mình. Một con tàu vũ trụ phóng vào không gian với vận tốc bằng 87% vận tốc ánh sáng thì thời gian sẽ chậm đi bằng 1/2 so với thời gian trên trái đất. Và nếu nó vận động với vận tốc 99% vận tốc ánh sáng thì thời gian trôi chậm đi 224 lần. Điều này cũng tương tự như quan niệm của Phật giáo về thời gian khác nhau trong các cảnh giới khác nhau (different dimensions.)


Trong lý thuyết tương đối, vấn đề thời gian còn được xem xét dưới góc độ tâm lý. Theo Enstein, ở góc độ tâm lý chủ quan, mọi cái trong thế giới đều “hư nguỵ,” vật chất hư nguỵ, không gian hư nguỵ, thời gian tưởng chừng tuyệt đối cũng hư nguỵ mà thôi. Sự trôi chảy của thời gian chỉ là một ảo tưởng của tâm thức. Thuyết tương đối được Enstein giải thích khá hóm hỉnh bằng hình ảnh bếp lò nóng và cô gái đẹp. Khi người đàn ông gần một cô gái đẹp thì thời gian một giờ tưởng chừng như chỉ là một phút. Trái lại, khi anh ta buộc phải ngồi trên một cái bếp lò quá nóng thì thời gian một phút tưởng như một giờ. Đó là tâm lý tương đối của thời gian.

Sau khi phát minh ra thuyết tương đối đặc biệt (Special Relativity, 1905) cho tới năm 1916, Enstein tiếp tục phát triển thuyết tương đối tổng quát (General Relativity,) trong đó có ông ta tiên đoán về sự tồn tại của các lỗ đen (black hole) trong vũ trụ. Không gian và thời gian như một tấm lưới nhện (webspace) có thể co giãn và rách được. Chỗ rách của tấm lưới không thời gian chính là lỗ đen (black hole.) Khi các galaxies (thiên thể) co dùn lại thì sức hút của nó tăng lên, không gian thời gian quanh nó cũng tăng độ cong. Tới một thời điểm nhất định, không gian thời gian quanh thiên thể đó cong tới mức ánh sáng của thiên thể cũng không thoát ra nổi black hole; lúc đó thời gian ngưng đọng, không còn trôi chảy. Năm 1995, Trung tâm Nghiên cứu hạt nhân châu Âu (CERN) đã tạo ra được 9 hạt phản nguyên tử (phản vật chất, god particles) - một dạng vật chất đặc biệt có khả năng hút nguyên tử vào nó. Đây là một trong những cơ sở để khẳng định về sự tồn tại thực tế của lỗ đen trong vũ trụ. Gần đây, các nhà thiên văn học quan sát trên bầu trời thấy cả triệu “hành tinh (galaxies,)” quay quanh một đối tượng vô hình. Đối tượng ấy có thể là một lỗ đen trong vũ trụ. Giữa thế kỷ XX, Stephen Hawking tiếp tục phát triển tư tưởng về lỗ đen trong vũ trụ bằng giả thuyết: khi vật chất bị rơi vào lỗ đen, thời gian ngừng lại, sự vật bất động trong trạng thái tiềm sinh.
Khoảng cách bao la trong không gian vũ trụ xa hàng tỷ năm ánh sáng cũng như huyễn, không có thật. Hiện tượng rối lượng tử (quantum entanglement) đả chứng minh thật rõ ràng: số lượng, thời gian , không gian đều không có thật. Một photon có thể xuất hiện đồng thời ở nhiều vị trí khác nhau trong không gian vũ trụ, không gian đó chỉ là do tâm thức tưởng tượng ra chứ không có thật, bởi vì thí nghiệm tại Thụy Sĩ đã cho thấy hai vị trí cách nhau 18km nhưng khi photon ở vị trí này bị tác động thì lập tức photon ở vị trí kia bị tác động y hệt, không mất chút thời gian nào, chẳng lẽ tín hiệu có thể truyền đi nhanh hơn ánh sáng gấp hàng triệu lần? Einstein đả rất bối rối trước hiện tượng này và không có lời giải đáp, ông gọi đó là tác động ma quái từ xa (Spooky action at a distance). Thật ra, câu trả lời đã có sẵn trong Kinh Phật từ lâu rồi: Tam giới duy tâm, vạn pháp duy thức (không gian vũ trụ không có thật, vạn vật cũng không có thật, chỉ là do tâm thức biến hiện mà thôi.) Đối với Phật, Bồ Tát, không bị hạn chế bởi tốc độ, chỉ một niệm là đến thì khoảng cách không gian vũ trụ mênh mông kia là không tồn tại. Vì vậy Phật còn có danh hiệu là Như Lai nghĩa là không đi không đến, vì Phật hiện diện khắp không gian, khắp thời gian.
Con người nỗ lực tìm kiếm những sự kiện lạ để chứng minh cho giả thuyết này. Phải chăng vật chất đã tình cờ bị hút vào lỗ hổng đó để tồn tại trong trạng thái tiềm sinh (somachi) của thời gian tĩnh lặng? Và khi nào “lỗ hổng thời gian” mở ra, vật chất đó lại xuất hiện với hình hài y như khi nó bị hút vào (no information lost?) Tới đây, trạng thái Niết Bàn trong Phật giáo - sự tĩnh lặng, ngưng đọng vĩnh cửu của thời gian trong tâm người giải thoát có điểm gặp gỡ với sự tĩnh lặng vô cùng của “lỗ hổng thời gian,” và sự ngưng đọng của vật chất trong lỗ hổng đó. Tuy nhiên, Phật giáo nói tới Niết Bàn trong tâm thức con người theo nghĩa Chân Đế, còn vật lý học hiện đại bàn tới “lỗ hổng thời gian” tồn tại khách quan trong thế giới vật chất (Tục Đế.) Khoa học biết như vậy mà chưa thực nghiệm được, trong khi đó Phật Giáo đả đưa được tâm thức tới điễm không thời gian lẫn không không gian đó từ lâu.
Qua sự phân tích trên, Phật giáo và vật lý học hiện đại có những điểm tương đồng sâu sắc trong quan niệm về thời gian. Điều đó khiến Enstein có cảm tình đặc biệt với Phật giáo. Ông đã từng phát biểu trong một cuộc hội thảo về tôn giáo với khoa học tại New York, “Nếu trên thế giới có một tôn giáo nào có thể đương đầu với những nhu cầu của khoa học hiện đại thì tôn giáo ấy phải là Phật giáo. Phật giáo không cần phải xét lại những quan điểm của mình theo khoa học vì Phật giáo bao gồm cả khoa học cũng như vượt qua khoa học.” Có thể thấy một số điểm tương đồng trong quan niệm về thời gian giữa Phật giáo và vật lý học hiện đại, đó là:

1. Bằng cái nhìn tĩnh và động, Phật Giáo và Vật Lý Học hiện đại (Modern Physics) đều thấy sự tương quan giữa không gian và thời gian trong một tấm lưới vũ trụ hoàn hảo.

2. Cả hai đều thừa nhận tính vô cực (vô thuỷ vô chung) của thời gian trong sự vô thường của thế giới.
3. Cả hai đều thừa nhận tính tương đối và tuyệt đối của thời gian và không gian.

4. Cả hai điều nhận biết cái nhất thể thuyệt đối (singularity.)

5. Cả hai đều biết tánh Không của lượng tử (quantum,) 99.9999999999999999% empty.

6. Cả hai đều đồng ý nếu quan sát, đo lường thì hạt (quantum) là có, mà khi không quan sát thì nó trở thành không có (wave.) Như lý vô tướng trong Phật Giáo, sắc tất thị không, không tất thị sắc.

Tuy nhiên, quan niệm về thời gian của Phật giáo không đồng nhất hoàn toàn với những kiến giải khoa học về thời gian của vật lý học hiện đại. Những dị biệt tương đối trong hai quan niệm là:

1. Vật lý học hiện đại xây dựng khái niệm thời gian bằng thực nghiệm lý thuyết trên đường thẳng (linear,) còn Phật giáo lại dựa vào sự mách bảo của trực giác kinh nghiệm.

2. Phật giáo (đặc biệt là Thiền Đại Thừa) hướng nội để tìm thời gian tương đối và sự ngưng đọng vĩnh hằng tuyệt đối của thời gian trong tâm thức con người; vật lý học hiện đại hướng ngoại để tìm thời gian tương đối trong thế giới vật chất, và thời gian tuyệt đối trong lỗ đen vũ trụ (worm holes, black holes.)

Nhờ tìm hiểu, so sánh quan niệm về thời gian trong Phật giáo và vật lý học hiện đại giúp chúng ta thấy được Phật Giáo đả đi trước khoa học từ hơn 2,500 năm. Sự gặp gỡ giữa Phật Giáo và Khoa Học trong vấn đề thời gian và không gian, là điễm tương quan văn hoá giữa Đông và Tây. Mà vì Phật Giáo và Khoa Học bổ thúc cho nhau (complement each other,) cho nên nó có thể cùng nhau xây dựng một nền văn hoá minh triết cho nhân loại.
Tóm lại, trên hình thức, Khoa Học và Phật-Giáo tuy có nhiều điểm tương đồng nhưng căn bản và đối tượng thì vẫn khác nhau. Kiến thức khoa học là ngoại vi (về thế giới bên ngoài,) đặc biệt là thế giới vật chất hiện hữu, cho nên bị ràng buộc trong không gian và thời gian.  Trong khoa học, cho tới bây giờ, chân lý (the absolute truth is undefined target) không bao giờ đạt được, vì khoa học luôn luôn thay đổi để phù hợp với những hiểu biết và khám phá mới của con người. Khoa Học chỉ có thể cung cấp cho con người những dữ kiện tương đối vì những gì chúng sinh biết về vũ trụ rất giới hạn.  Trái lại, trong Phật Giáo, chân lý đã được thể hiện và có tính cách tuyệt đối, bởi vì Phật Giáo chú trọng đến cái "kiến" bên trong do thực chứng.  Phật Giáo vượt thẳng tới chân lý tuyệt đối (chơn như) chứ không cần qua ngả các phát minh tương đối của khoa học. Do đó, nhiều khoa học gia đã đồng ý rằng: Phật Giáo bắt đầu nơi khoa học tận cùng (Buddhism begins where science ends.)  Mục đích của khoa học là cung cấp cho chúng ta những tiện nghi thoải mái vật chất và trí thức, nhưng không phải là chân lý của tuệ giác vì bản chất tương đối tự tại của khoa học.  Chỉ khi nào con người tiếp xúc được với tuyệt đối và sống trong chân lý, khi đó con người mới có thể có được chân hạnh phúc, vượt ra ngoài mọi đối đãi nhị nguyên, qua tới bờ niết bàn tịnh tĩnh.  Hay nói một cách khác, khoa học không chứng minh được Phật giáo nhưng mà ngược, Phật Giáo làm sáng tỏ Khoa Học.

Phật Giáo và Vũ Trụ Quan tác giả Lê Huy Trứ txt
Phật Giáo và Vũ Trụ Quan tác giả Lê Huy Trứ pdf
Phật Giáo và Vũ Trụ Quan tác giả Lê Huy Trứ doc


https://drive.google.com/file/d/1nzSpnqV8iA8EKynrPZuVLMxDPoiY9L75/view

Thương Yêu Theo Phương Pháp Bụt Dạy. Tác giả Thích Nhất Hạnh

PhanblogsThương Yêu Theo Phương Pháp Bụt Dạy. Tác giả Thích Nhất Hạnh 

Thương Yêu Theo Phương Pháp Bụt Dạy. Tác giả Thích Nhất Hạnh
Thương Yêu Theo Phương Pháp Bụt Dạy. Tác giả Thích Nhất Hạnh

Người khổ có độc tố rất nhiều trong lòng và không thể nào tránh khỏi cái chuyện làm vung vãi những độc tố ấy lên những người xung quanh. Và dầu người ấy có làm những điều dữ dằn và sai quấy hay là nói những điều rất thất đức thì mục đích của người ấy cũng chỉ là tìm cách làm cho mình bớt khổ. Người ấy không biết thực tập như ta. Khi khổ quá người ấy chỉ nói vung ra hay làm vung ra để tiết hận, hy vọng cho bớt khổ. Làm như thế người ấy chỉ làm cho bản thân và những người chung quanh khổ thêm

Thương Yêu Theo Phương Pháp Bụt Dạy. Tác giả Thích Nhất Hạnh txt
Thương Yêu Theo Phương Pháp Bụt Dạy. Tác giả Thích Nhất Hạnh doc
Thương Yêu Theo Phương Pháp Bụt Dạy. Tác giả Thích Nhất Hạnh pdf


11.10.18

chiến tranh thương mại Mỹ VS Trung Quốc

Phanblogs Toàn văn bài phát biểu của Phó Tổng thống Mike Pence về Trung Quốc 
Phó tổng thống Hoa Kỳ Mike Pence
Duan Dang chuyển ngữ
Theo FB Ann Đỗ
(Viện Hudson, ngày 4.10)

Cám ơn Ken (Kenneth R. Weinstein, chủ tịch Viện Hudson – người dịch) vì lời giới thiệu hào phóng đó. Xin chào các thành viên ban trị sự, Tiến sĩ Michael Pillsbury, các vị khách quý, và toàn thể mọi người, những người, đúng với sứ mệnh của mình, “nghĩ về tương lai theo những cách không bình thường” – thật vinh dự khi được quay trở lại Viện Hudson.

Trong hơn một nửa thế kỷ, viện này đã tận tụy “thúc đẩy an ninh, thịnh thượng, và tự do toàn cầu. Và tuy Hudson đã thay đổi bản quán trong nhiều năm qua, có một điều vẫn nhất quán: Các vị vẫn luôn quảng bá sự thật quan trọng rằng sự lãnh đạo của Mỹ luôn soi đuốc mở đường.


Phó tổng thống Hoa Kỳ Mike Pence: Đảng Cộng sản Trung Quốc đang lấy lưỡi cày rèn gươm trên một quy mô lớn…
Hôm nay, tôi gửi lời chúc mừng từ một nhà tiên phong cho sự lãnh đạo của nước Mỹ trong cũng như ngoài nước – vị tổng thống thứ 45 của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, Tổng thống Donald Trump.

Ngay từ thời kỳ đầu của chính quyền này, Tổng thống Trump đã xem mối quan hệ của chúng ta với Trung Quốc và với Chủ tịch Tập là một ưu tiên. Ngày 6 tháng 4 năm ngoái, Tổng thống Trump chào đón Chủ tịch Tập đến Mar-A-Lago. Ngày 8 tháng 11 năm ngoái, Tổng thống Trump thăm Bắc Kinh, nơi nhà lãnh đạo Trung Quốc đón tiếp ông nồng hậu.

Hơn 2 năm qua, tổng thống của chúng ta đã gầy dựng mối quan hệ cá nhân bền chặt với vị chủ tịch của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, và họ hợp tác chặt chẽ trong các vấn đề quan tâm chung, quan trọng nhất là phi phạt nhân hóa bán đảo Triều Tiên.

Nhưng hôm nay tôi xuất hiện trước các bạn vì người dân Mỹ xứng đáng được biết… ngay khoảnh khắc này, Bắc Kinh đang triển khai một cách tiếp cận của toàn bộ chính quyền, sử dụng các công cụ chính trị, kinh tế và quân sự, cũng như tuyên truyền, để thúc đẩy sự ảnh hưởng và gặt hái lợi ích ở Hoa Kỳ.

Trung Quốc cũng áp dụng sức mạnh này theo những cách chủ tâm hơn bao giờ hết, để áp đặt sự ảnh hưởng và can thiệp vào chính sách và chính trị nội bộ của đất nước chúng ta.

Dưới thời chính quyền của chúng tôi, chúng tôi đã tiến hành những hành động quyết liệt để đáp trả Trung Quốc bằng sự lãnh đạo của Mỹ, áp dụng những nguyên tắc và chính sách mà những người trong khán phòng này chủ trương từ lâu.

Trong “Chiến lược An ninh quốc gia” được Tổng thống Trump công bố tháng 12 năm ngoái, ông mô tả một thời kỳ mới của “sự cạnh tranh nước lớn”. Các quốc gia nước ngoài đã bắt đầu “tái áp đặt sự ảnh hưởng của họ ở khu vực và toàn cầu”, và họ đang “thách thức lợi thế địa chính trị (của nước Mỹ) và cố gắng thay đổi trật tự quốc tế theo hướng có lợi cho họ”.

Trong chiến lược này, Tổng thống Trump đã nêu rõ rằng Hợp chủng quốc Hoa Kỳ đã thông qua một chiến lược mới với Trung Quốc. Chúng ta tìm kiếm mối quan hệ trên cơ sở công bằng, có đi có lại và tôn trọng chủ quyền, và chúng ta thực hiện hành động dứt khoát để đạt mục tiêu đó.

Như Tổng thống đã nói năm ngoái trong chuyến thăm của ông đến Trung Quốc, “chúng ta có cơ hội tăng cường mối quan hệ giữa hai đất nước chúng ta và cải thiện cuộc sống của công dân hai nước chúng ta”. Tầm nhìn tương lai của chúng ta được vun bồi trên những thời kỳ tốt đẹp nhất giữa hai nước trong quá khứ, khi Mỹ và Trung Quốc liên lạc với nhau trên tinh thần cởi mở và hữu nghị…

Khi đất nước non trẻ của chúng ta tìm kiếm thị trường xuất khẩu mới sau thời kỳ chiến tranh Cách mạng, người Trung Quốc chào đón những tàu buôn Mỹ chất đầy nhân sâm và lông thú…

Khi Trung Quốc chịu đựng những sự sỉ nhục và bóc lột trong thời kỳ được gọi là “Thế kỷ Ô nhục” của họ, nước Mỹ từ chối tham gia, và chủ trương chính sách “Mở cửa”, để chúng ta có thể giao thương công bằng hơn với Trung Quốc và duy trì chủ quyền của họ…

Khi những nhà truyền giáo Mỹ rao giảng tin mừng đến những vùng đất Trung Quốc, họ sửng sờ trước nền văn hóa sâu đậm của những người cổ xưa nhưng đầy sức sống, và không chỉ truyền bá đức tin, họ còn thành lập một trong số những ngôi trường đại học đầu tiên và ưu tú nhất của Trung Quốc…

Khi Đệ nhị Thế chiến nổ ra, chúng ta sát cánh như những đồng minh trong cuộc chiến chống lại chủ nghĩa đế quốc… Và sau cuộc chiến đó, Mỹ bảo đảm Trung Quốc trở thành thành viên Hiến chương Liên Hiệp Quốc, và là một nước tham gia định hình vĩ đại của thế giới thời hậu chiến.

Nhưng không lâu sau khi lên nắm quyền vào năm 1949, Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu theo đuổi chủ nghĩa bành trướng chuyên chế. Chỉ 5 năm sau khi hai quốc gia là chiến hữu, chúng ta đã chiến đấu lại với nhau, trên những ngọn núi và thung lũng ở bán đảo Triều Tiên. Thân phụ của tôi đã chứng kiến chiến sự trên những tiền tuyến tự do.

Ngay cả cuộc chiến tranh Triều Tiên bạo tàn cũng không thể làm giảm đi mong muốn của đôi bên nhằm khôi phục các mối quan hệ gắn bó lâu đời. Bất hòa của Hoa Kỳ với Trung Quốc chấm dứt năm 1972, và ngay sau đó, chúng ta thiết lập lại quan hệ ngoại giao, bắt đầu mở cửa nền kinh tế cho nhau, và các trường đại học Mỹ bắt đầu đào tạo một thế hệ kỹ sư, lãnh đạo doanh nghiệp, học giả và cán bộ Trung Quốc mới.

Sau khi Liên bang Xô viết sụp đổ, chúng ta cho rằng một Trung Quốc tự do là không thể tránh khỏi. Ngập trong sự lạc quan, vào đầu thế kỷ 21, Mỹ đã đồng ý cho Bắc Kinh tiếp cận với nền kinh tế của chúng ta, và đưa Trung Quốc vào Tổ chức Thương mại Thế giới.

Các chính quyền trước đây đưa ra lựa chọn này với hy vọng tự do ở Trung Quốc sẽ mở rộng dưới mọi hình thức - không chỉ về mặt kinh tế, mà cả mặt chính trị, với sự tôn trọng mới dành cho các nguyên tắc tự do cổ điển, tài sản tư nhân, tự do tôn giáo và toàn thảy vấn đề nhân quyền… nhưng hy vọng này đã không được thành toàn.

Giấc mơ tự do vẫn còn xa vời đối với người dân Trung Quốc. Và trong khi Bắc Kinh vẫn chỉ chót lưỡi đầu môi về “cải cách và mở cửa”, chính sách nổi tiếng của Đặng Tiểu Bình giờ đây tỏ ra thiếu thành thật.

Trong 17 năm qua, GDP của Trung Quốc đã tăng gấp 9 lần; trở thành nền kinh tế lớn thứ hai trên thế giới. Phần lớn thành công này được thúc đẩy bởi đầu tư của Mỹ tại Trung Quốc. Và Đảng Cộng sản Trung Quốc cũng đã sử dụng một kho chính sách không phù hợp với thương mại tự do và công bằng, trong đó thuế quan, hạn ngạch, thao túng tiền tệ, cưỡng bức chuyển giao công nghệ, trộm cắp tài sản trí tuệ và trợ cấp công nghiệp được ban phát vô tội vạ chỉ là một vài trong số đó. Những chính sách này đã xây dựng cơ sở sản xuất của Bắc Kinh, với hậu quả là tổn thất của các đối thủ cạnh tranh - đặc biệt là Mỹ.

Hành động của Trung Quốc góp phần vào thâm hụt thương mại với Hoa Kỳ mà năm ngoái đã lên đến 375 tỷ USD - gần một nửa thâm hụt thương mại toàn cầu của chúng ta. Như Tổng thống Trump vừa nói tuần này, "chúng ta đã tái thiết Trung Quốc" trong 25 năm qua.

Bây giờ, thông qua kế hoạch “Made in China 2025”, Đảng Cộng sản đã đặt mục tiêu kiểm soát 90% các ngành công nghiệp tiên tiến nhất thế giới, bao gồm robot, công nghệ sinh học và trí tuệ nhân tạo. Để giành được những đỉnh cao chỉ huy của nền kinh tế thế kỷ 21, Bắc Kinh đã chỉ đạo các quan chức và doanh nghiệp của mình thâu tóm tài sản trí tuệ Mỹ - nền tảng cho sự lãnh đạo kinh tế của chúng ta - bằng mọi phương tiện cần thiết.

Bắc Kinh hiện yêu cầu nhiều doanh nghiệp Mỹ chuyển giao bí mật thương mại của họ để đổi lại hoạt động kinh doanh tại Trung Quốc. Họ cũng phối hợp và tài trợ cho việc mua lại các công ty Mỹ để giành quyền sở hữu sáng tạo của những công ty này. Tệ hại nhất là các cơ quan an ninh Trung Quốc đã chủ mưu đánh cắp trọn gói công nghệ Mỹ - bao gồm các bản thiết kế quân sự tối tân.

Và bằng cách sử dụng công nghệ bị đánh cắp đó, Đảng Cộng sản Trung Quốc đang lấy lưỡi cày rèn gươm trên một quy mô lớn…

Chi tiêu quân sự của Trung Quốc hiện bằng toàn thể phần còn lại của châu Á gộp lại, và Bắc Kinh đã ưu tiên khả năng làm xói mòn lợi thế quân sự của Mỹ - trên đất liền, trên biển, trên không, và trong không gian. Trung Quốc khăng khăng đẩy Hoa Kỳ ra khỏi Tây Thái Bình Dương và cố gắng ngăn cản chúng ta hỗ trợ các đồng minh của mình.

Bắc Kinh cũng sử dụng sức mạnh của mình nhiều hơn bao giờ hết. Tàu Trung Quốc thường xuyên tuần tra quanh quần đảo Senkaku, được quản lý bởi Nhật Bản. Và trong khi nhà lãnh đạo Trung Quốc đứng trong Vườn Hồng của Nhà Trắng năm 2015 và nói rằng đất nước của ông "không có ý định quân sự hóa Biển Đông", ngày nay, Bắc Kinh đã triển khai tên lửa chống hạm và phòng không trên một chuỗi căn cứ quân sự được xây dựng trên các đảo nhân tạo.

Sự hung hăng của Trung Quốc được dịp phô bày trong tuần này, khi một tàu hải quân Trung Quốc áp sát tàu USS Decatur ở khoảng cách 41 mét khi nó tiến hành các hoạt động tự do hàng hải trên Biển Đông, buộc tàu của chúng ta phải nhanh chóng cơ động để tránh va chạm. Bất chấp sự quấy rối liều lĩnh như vậy, Hải quân Hoa Kỳ sẽ tiếp tục bay, đi tàu và hoạt động ở bất cứ nơi nào luật pháp quốc tế cho phép và theo nhu cầu lợi ích quốc gia của chúng ta. Chúng ta sẽ không bị đe dọa; chúng tôi sẽ không rút lui.

Mỹ từng hy vọng tự do hóa kinh tế sẽ thúc đẩy Trung Quốc đi đến quan hệ đối tác lớn hơn với chúng ta và với thế giới. Thay vào đó, Trung Quốc đã chọn cách xâm lăng kinh tế, điều này đến lượt nó lại thúc đẩy quân đội của họ ngày càng phát triển.

Bắc Kinh cũng không hướng tới quyền tự do lớn hơn cho người dân của họ như chúng ta kỳ vọng. Có lúc, Bắc Kinh xích gần đến quyền tự do và tôn trọng nhân quyền nhiều hơn, nhưng trong những năm gần đây, họ đã quay ngoắt về phía sự kiểm soát và áp bức.

Ngày nay, Trung Quốc đã xây dựng một nhà nước giám sát độc nhất vô nhị, và nó càng ngày càng mở rộng và bừa bãi - thường với sự giúp đỡ của công nghệ Mỹ. Tương tự, "Vạn lý hỏa thành của Trung Quốc" cũng ngày càng cao hơn, hạn chế đáng kể dòng chảy tự do thông tin đến với người dân Trung Quốc. Và đến năm 2020, các nhà cai trị của Trung Quốc nhắm đến việc thực thi một hệ thống Orwell dựa trên việc kiểm soát hầu hết khía cạnh của đời sống con người – với cái gọi là “điểm tín nhiệm xã hội”. Theo ngôn ngữ trong bản thiết kế chính thức của chương trình, nó sẽ "cho phép người được tín nhiệm rong chơi cùng trời cuối đất, trong khi khiến người mất uy tín không nhấc nổi một bước".

Và khi nói đến tự do tôn giáo, một làn sóng truy bức mới đang ập xuống với các Kitô hữu, Phật tử và người Hồi giáo Trung Quốc…

Tháng trước, Bắc Kinh đóng cửa một trong những nhà thờ ngầm lớn nhất Trung Quốc. Trên khắp đất nước, nhà chức trách đang giật đổ thánh giá, đốt kinh thánh và cầm tù các tín hữu. Và Bắc Kinh giờ đây đã đạt được thỏa thuận với Vatican, mang lại cho Đảng Cộng sản vốn tuyên xưng vô thần một vai trò trực tiếp trong việc bổ nhiệm các giám mục Công giáo. Đối với các Kitô hữu Trung Quốc, đó là những thời kỳ tuyệt vọng.

Bắc Kinh cũng đang trấn áp Phật giáo. Trong thập niên qua, hơn 150 tu sĩ Phật giáo Tây Tạng đã tự thiêu để phản đối sự đàn áp của Trung Quốc đối với niềm tin và văn hóa của họ.

Và ở Tân Cương, Đảng Cộng sản đã giam giữ cả triệu người Hồi giáo Duy Ngô Nhĩ trong các trại của chính phủ nơi họ phải chịu đựng sự tẩy não suốt ngày đêm. Những người sống sót trong các trại đã mô tả trải nghiệm của họ như một nỗ lực cố ý của Bắc Kinh để bóp nghẹt văn hóa Duy Ngô Nhĩ và dập tắt đức tin Hồi giáo.

Nhưng như lịch sử chứng minh, một đất nước đàn áp những người dân của chính nó hiếm khi dừng lại ở đó. Bắc Kinh cũng đặt mục tiêu mở rộng tầm với của mình trên toàn thế giới. Như Tiến sĩ Michael Pillsbury của chính Viện Hudson đã nói, “Trung Quốc đã phản đối các hành động và mục tiêu của chính phủ Hoa Kỳ. Thật vậy, Trung Quốc đang xây dựng mối quan hệ riêng của mình với các đồng minh và kẻ thù của Hoa Kỳ, đi ngược lại với bất kỳ ý định hòa bình hay hảo ý nào của Bắc Kinh”.

Trung Quốc sử dụng cái gọi là "ngoại giao bẫy nợ" để mở rộng ảnh hưởng của họ. Hôm nay, quốc gia đó đang cung cấp hàng trăm tỷ đô la các khoản vay cơ sở hạ tầng cho các chính phủ từ châu Á đến châu Phi đến châu Âu đến cả Mỹ Latinh. Tuy nhiên, các điều khoản của các khoản vay đó dù có hay ho đến chừng nào thì cũng luôn mơ hồ và lợi ích luôn tuôn đổ về Bắc Kinh.

Chỉ cần hỏi Sri Lanka, nước vay một khoản nợ khổng lồ để các công ty nhà nước Trung Quốc xây dựng một cảng biển với giá trị thương mại đáng ngờ. Hai năm trước, quốc gia đó không còn đủ khả năng thanh toán món nợ của mình nữa - vì vậy Bắc Kinh đã gây áp lực để Sri Lanka chuyển giao cảng mới trực tiếp vào tay Trung Quốc. Nó có thể sớm trở thành căn cứ quân sự tiền phương cho lực lượng hải quân biển xanh đang ngày càng phát triển của Trung Quốc.
Trong chính bán cầu của chúng ta, Bắc Kinh đã giang tay cứu vớt chế độ Maduro tham nhũng và bất tài ở Venezuela, cam kết 5 tỉ đô la trong các khoản vay đáng ngờ có thể được hoàn trả bằng dầu. Trung Quốc cũng là chủ nợ lớn nhất của quốc gia này, tạo gánh nặng cho người dân Venezuela với hơn 50 tỷ đô la nợ nần. Bắc Kinh cũng đang làm suy đồi nền chính trị của một số quốc gia bằng cách cung cấp sự hậu thuẫn trực tiếp cho các đảng phái và ứng viên hứa hẹn sẽ đáp ứng các mục tiêu chiến lược của Trung Quốc…

Và kể từ năm ngoái, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã thuyết phục 3 quốc gia Mỹ Latinh cắt đứt quan hệ với Đài Bắc và công nhận Bắc Kinh. Những hành động này đe dọa sự ổn định của Eo biển Đài Loan - và Hoa Kỳ lên án những hành động này. Và trong khi chính quyền của chúng ta sẽ tiếp tục tôn trọng Chính sách Một Trung Quốc của chúng ta, như được phản ánh trong ba thông cáo chung và Đạo luật Quan hệ Đài Loan, Mỹ sẽ luôn tin rằng sự đón nhận dân chủ của Đài Loan chỉ ra một con đường tốt hơn cho tất cả người dân Trung Quốc.

Đây chỉ là một vài trong số những cách mà Trung Quốc đã tìm cách thúc đẩy lợi ích chiến lược của mình trên khắp thế giới, với cường độ và sự tinh vi ngày càng gia tăng. Tuy nhiên, các chính quyền trước đây gần như bỏ qua các hành động của Trung Quốc - và trong nhiều trường hợp, họ đã xúi giục Trung Quốc.

Nhưng thời đó đã qua.

Dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Trump, Hoa Kỳ đã bảo vệ lợi ích của chúng ta với sức mạnh được phục hồi của Mỹ…

Chúng ta đã làm cho quân đội hùng mạnh nhất trong lịch sử thế giới hùng mạnh hơn nữa. Đầu năm nay, Tổng thống đã ký thành luật việc gia tăng chi tiêu quốc phòng lớn nhất kể từ thời Ronald Reagan - 716 tỷ đô la để mở rộng sự thống trị quân sự của chúng ta trong mọi chiến trường.

Chúng ta đang hiện đại hoá kho vũ khí hạt nhân, chúng ta đang triển khai và phát triển những chiến đấu cơ và máy bay ném bom tối tân, chúng ta đang xây dựng một thế hệ tàu sân bay và tàu chiến mới, và chúng ta đang đầu tư vào các lực lượng vũ trang của chúng ta ở mức chưa từng có. Điều này bao gồm việc xúc tiến thành lập Lực lượng Không gian Hoa Kỳ để đảm bảo sự thống trị liên tục của chúng ta trong không gian, và cho phép tăng cường năng lực trong thế giới mạng để xây dựng sự răn đe với các đối thủ của chúng ta.

Và theo chỉ đạo của Tổng thống Trump, chúng ta cũng đang áp đặt thuế quan lên 250 tỷ đô la hàng hóa Trung Quốc, với mức thuế cao nhất nhắm vào các ngành công nghiệp tiên tiến mà Bắc Kinh đang cố gắng nắm bắt và kiểm soát. Và Tổng thống cũng đã nói rõ rằng chúng ta sẽ áp thêm nhiều loại thuế nữa, với khả năng tăng hơn gấp đôi con số đó, trừ khi đạt được một thỏa thuận công bằng và có đi có lại.

Hành động của chúng ta đã có tác động lớn. Thị trường chứng khoán lớn nhất Trung Quốc giảm 25% trong 9 tháng đầu năm nay, phần lớn bởi vì chính quyền của chúng ta đã chống lại những hành vi thương mại của Bắc Kinh.

Như Tổng thống Trump đã nêu rõ, chúng ta không muốn thị trường của Trung Quốc phải khốn đốn. Trong thực tế, chúng ta muốn họ phát triển mạnh. Nhưng Hoa Kỳ muốn Bắc Kinh theo đuổi các chính sách thương mại tự do, công bằng và có đi có lại.

Đáng buồn thay, các nhà cai trị của Trung Quốc đã từ chối đi theo con đường đó - cho đến nay. Người dân Mỹ xứng đáng biết điều đó, để đáp trả lập trường mạnh mẽ của Tổng thống Trump, Bắc Kinh đang theo đuổi một chiến dịch toàn diện và phối hợp để làm suy yếu sự ủng hộ dành cho Tổng thống, chương trình nghị sự của chúng ta, và những lý tưởng được trân quý nhất của quốc gia chúng ta.

Hôm nay tôi muốn nói với bạn những gì chúng tôi biết về hành động của Trung Quốc - một số trong đó chúng tôi thu thập từ những đánh giá tình báo, một số trong đó đã được công chúng biết đến. Nhưng tất cả đều là sự thật.

Như tôi đã nói trước đây, Bắc Kinh đang triển khai một cách tiếp cận của toàn thể chính quyền để thúc đẩy ảnh hưởng của họ và gặt hái lợi ích cho họ. Họ sử dụng sức mạnh này theo cách chủ tâm và đe dọa hơn để can thiệp vào các chính sách và chính trị nội bộ của Hoa Kỳ.

Đảng Cộng sản Trung Quốc đang tưởng thưởng hoặc hăm dọa các doanh nghiệp Mỹ, các hãng phim, trường đại học, viện nghiên cứu, các học giả, nhà báo, và các quan chức địa phương, tiểu bang và liên bang.

Tệ hại nhất, Trung Quốc đã khởi xướng một nỗ lực chưa từng có để tác động đến ý kiến công chúng Mỹ, cuộc bầu cử năm 2018, và môi trường dẫn đến cuộc bầu cử tổng thống năm 2020…

Nói thẳng ra, sự lãnh đạo của Tổng thống Trump đang có hiệu quả; và Trung Quốc muốn một Tổng thống Mỹ khác.

Trung Quốc đang can thiệp vào nền dân chủ của Mỹ. Như Tổng thống Trump vừa nói tuần trước, chúng tôi “phát hiện Trung Quốc đã cố gắng can thiệp vào cuộc bầu cử [giữa kỳ] năm 2018 sắp diễn ra của chúng ta”.

Cộng đồng tình báo của chúng tôi nói rằng “Trung Quốc đang nhắm đến các chính quyền và quan chức cấp tiểu bang và địa phương của Mỹ để khai thác bất kỳ sự chia rẽ nào về chính sách giữa chính quyền liên bang và các cấp địa phương. Họ sử dụng các vấn đề xung khắc, như thuế quan thương mại, để thúc đẩy ảnh hưởng chính trị của Bắc Kinh”.

Vào tháng Sáu, Bắc Kinh đã lưu hành một tài liệu bí mật, có tiêu đề “Chỉ thị Tuyên truyền và Kiểm duyệt”, vạch ra chiến lược của mình. Nó nói rằng Trung Quốc phải "tấn công chính xác và cẩn thận, chia tách các nhóm trong nước khác nhau" tại Hoa Kỳ.

Để phục vụ mục đích đó, Bắc Kinh đã huy động các nhân tố bí mật, các nhóm bình phong, và tổ chức tuyên truyền để thay đổi nhận thức của người Mỹ về các chính sách của Trung Quốc. Như một thành viên cấp cao trong cộng đồng tình báo của chúng ta gần đây đã nói với tôi, những gì người Nga làm chẳng là gì cả so với những gì Trung Quốc đang làm trên khắp đất nước này.

Các quan chức cấp cao Trung Quốc cũng đã cố gắng tác động đến để các nhà lãnh đạo kinh doanh lên án hành động thương mại của chúng ta, tận dụng mong muốn duy trì hoạt động của họ ở Trung Quốc. Trong một ví dụ gần đây, họ đe dọa sẽ khước từ cấp giấy phép kinh doanh cho một tập đoàn lớn của Mỹ nếu từ chối phát biểu chống lại chính sách của chính quyền chúng ta.

Và khi nói đến việc tác động đến cuộc bầu cử giữa kỳ, bạn chỉ cần nhìn vào thuế quan mà Bắc Kinh đáp trả chúng ta. Họ nhắm mục tiêu cụ thể vào các ngành công nghiệp và tiểu bang sẽ đóng một vai trò quan trọng trong cuộc bầu cử năm 2018. Theo một ước tính, hơn 80% các hạt của Hoa Kỳ bị Trung Quốc nhắm đến đã bỏ phiếu cho Tổng thống Trump vào năm 2016; bây giờ Trung Quốc muốn biến các cử tri này chống lại chính quyền của chúng ta.

Và Trung Quốc cũng đang trực tiếp chiêu dụ cử tri Mỹ. Tuần trước, chính phủ Trung Quốc trả tiền để đăng nhiều phụ trang trên tờ Des Moines Register – tờ báo có lượng phát hành lớn ở bang nhà của Đại sứ của chúng ta tại Trung Quốc, và là một tiểu bang quan trọng trong (cuộc bầu cử - người dịch) năm 2018. Phần phụ trang, được thiết kế trông giống như các bài báo, phê phán các chính sách thương mại của chúng ta là liều lĩnh và có hại cho người dân bang Iowa.
May mắn thay, người Mỹ không bị thuyết phục. Chẳng hạn: nông dân Mỹ đang đứng về phía vị Tổng thống này và đang nhìn thấy kết quả thực sự từ những lập trường mạnh mẽ mà ông đã chọn, bao gồm Thỏa thuận Mỹ-Mexico-Canada tuần này, nơi chúng tôi đã mở rộng đáng kể thị trường Bắc Mỹ cho các sản phẩm của Hoa Kỳ - một chiến thắng lớn cho nông dân và nhà sản xuất Mỹ.

Nhưng hành động của Trung Quốc không chỉ tập trung vào việc ảnh hưởng đến chính sách và chính trị của chúng ta. Bắc Kinh cũng đang thực hiện các bước để khai thác đòn bẩy kinh tế, và sức hấp dẫn từ thị trường nội địa lớn của Trung Quốc, để tăng cường ảnh hưởng của họ lên các tập đoàn Mỹ.

Bắc Kinh hiện yêu cầu các liên doanh của Mỹ hoạt động tại Trung Quốc thành lập “các tổ chức đảng” trong công ty của họ, mang lại cho Đảng Cộng sản một tiếng nói - và có thể là quyền phủ quyết - trong các quyết định tuyển dụng và đầu tư.

Chính quyền Trung Quốc cũng đe dọa các công ty Hoa Kỳ mô tả Đài Loan như một thực thể địa lý riêng biệt, hoặc đi lệch khỏi chính sách của Trung Quốc về Tây Tạng. Bắc Kinh buộc Delta Airlines phải công khai xin lỗi vì không gọi Đài Loan là một "tỉnh của Trung Quốc" trên website của mình. Họ cũng gây áp lực cho Marriott để sa thải một nhân viên người Mỹ bấm thích một tweet về Tây Tạng.

Bắc Kinh thường xuyên yêu cầu Hollywood mô tả Trung Quốc theo một góc nhìn tích cực ngặt nghèo, và họ trừng phạt các hãng phim và nhà sản xuất không làm thế. Những nhà kiểm duyệt của Bắc Kinh nhanh chóng chỉnh sửa hoặc cấm chiếu những bộ phim phê phán Trung Quốc, thậm chí theo những cách nhỏ nhặt. Phim "World War Z" đã phải cắt bỏ khỏi kịch bản phần đề cập đến một loại virus có nguồn gốc từ Trung Quốc. "Red Dawn" đã được chỉnh sửa kỹ thuật số để biến những nhân vật phản diện thành người Bắc Triều Tiên, chứ không phải là người Trung Quốc.

Ngoài lĩnh vực kinh doanh, Đảng Cộng sản Trung Quốc đang chi hàng tỷ đô la cho các tổ chức tuyên truyền ở Hoa Kỳ, cũng như các quốc gia khác.

Đài Phát thanh Quốc tế Trung Quốc hiện phát sóng chương trình thân thiện với Bắc Kinh trên hơn 30 tổ chức truyền thông ở Hoa Kỳ, phần nhiều tập trung ở các thành phố lớn của Mỹ. Mạng lưới Truyền hình Toàn cầu của Trung Quốc tiếp cận hơn 75 triệu người Mỹ - và nó nhận được lệnh điều động trực tiếp từ những lãnh đạo Đảng Cộng sản của mình. Như nhà lãnh đạo hàng đầu của Trung Quốc phát biểu trong một chuyến thăm trụ sở của mạng lưới, "Các phương tiện truyền thông do Đảng và chính phủ điều hành là mặt trận tuyên truyền và phải có Đảng tính".

Đó là lý do tại sao, tháng trước, Bộ Tư pháp đã ra lệnh cho mạng lưới đó đăng ký là tổ chức nước ngoài.

Đảng Cộng sản cũng đã đe dọa và giam giữ các thành viên gia đình người Trung Quốc của các nhà báo người Mỹ, những người tìm tòi quá sâu. Và họ đã chặn các website của các tổ chức truyền thông Hoa Kỳ và khiến các nhà báo của chúng ta gặp nhiều khó khăn hơn để có được visa. Điều này xảy ra sau khi tờ The New York Times công bố các bài báo điều tra về sự giàu có của một số nhà lãnh đạo Trung Quốc.

Nhưng phương tiện truyền thông không phải là nơi duy nhất mà Đảng Cộng sản Trung Quốc tìm cách nuôi dưỡng một nền văn hóa kiểm duyệt. Điều này cũng đúng với các học viện.

Chỉ cần nhìn vào Hội sinh viên và học giả Trung Quốc, vốn có hơn 150 chi nhánh trên khắp các cơ sở đại học của Mỹ. Các nhóm này giúp tổ chức các sự kiện xã hội cho một số trong hơn 430.000 công dân Trung Quốc đang theo học tại Hoa Kỳ; họ cũng cảnh báo các lãnh sự quán và đại sứ quán Trung Quốc khi các sinh viên Trung Quốc, và các trường học của Mỹ, đi chệch khỏi đường lối của Đảng Cộng sản.

Tại Đại học Maryland, một sinh viên Trung Quốc gần đây đã phát biểu tại lễ tốt nghiệp của mình về những gì cô gọi là "không khí trong lành của tự do ngôn luận" ở Mỹ. Tờ báo chính thức của Đảng Cộng sản đã nhanh chóng trừng phạt cô, cô trở thành nạn nhân của một cơn bão chỉ trích gay gắt trên mạng truyền thông xã hội được kiểm soát chặt chẽ của Trung Quốc, và gia đình cô trở ở trong nước đã bị quấy nhiễu. Đối với bản thân trường đại học, chương trình trao đổi của nó với Trung Quốc - một trong những chương trình sâu rộng nhất của nước này - đột nhiên bị tắc tị.

Trung Quốc cũng gây áp lực học thuật theo những cách khác. Bắc Kinh cung cấp tài trợ hào phóng cho các trường đại học, viện nghiên cứu và các học giả, với thỏa thuận rằng họ sẽ tránh những ý tưởng mà Đảng Cộng sản thấy nguy hiểm hoặc xúc phạm. Các chuyên gia về Trung Quốc biết rõ rằng thị thực của họ sẽ bị trì hoãn hoặc bị từ chối nếu nghiên cứu của họ mâu thuẫn với các luận điểm của Bắc Kinh.

Và ngay cả các học giả và tổ chức tránh nhận tài trợ của Trung Quốc cũng bị quốc gia đó nhắm đến, như Viện Hudson trực tiếp trải nghiệm. Sau khi bạn đề nghị tiếp đón một diễn giả mà Bắc Kinh không thích, website của bạn hứng chịu một cuộc tấn công mạng lớn, có nguồn gốc từ Thượng Hải. Bạn biết rõ hơn đa số rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc đang cố gắng làm suy yếu tự do học thuật và tự do ngôn luận ở Mỹ ngày nay.

Những hành động này và những hành động khác, nhìn chung, cấu thành một nỗ lực đang được tăng cường để chuyển dịch ý kiến công chúng và chính sách công của Hoa Kỳ ra xa khỏi phong cách lãnh đạo Nước Mỹ trên hết của Tổng thống Donald Trump. Nhưng thông điệp của chúng ta đối với các nhà cầm quyền của Trung Quốc là: Tổng thống này sẽ không lùi bước - và người dân Mỹ sẽ không bị lung lạc. Chúng ta sẽ tiếp tục đứng vững vì an ninh và nền kinh tế của chúng ta, ngay cả khi chúng ta hy vọng cải thiện mối quan hệ với Bắc Kinh.

Chính quyền của chúng ta sẽ tiếp tục hành động dứt khoát để bảo vệ lợi ích, công việc và an ninh của người Mỹ.

Khi chúng ta xây dựng lại quân đội của mình, chúng ta sẽ tiếp tục khẳng định lợi ích của Mỹ trên khắp Ấn Độ-Thái Bình Dương.

Khi chúng ta đáp trả các hành vi thương mại của Trung Quốc, chúng ta sẽ tiếp tục đòi hỏi một mối quan hệ kinh tế tự do và công bằng và có đi có lại với Trung Quốc, đòi hỏi Bắc Kinh tháo dỡ rào cản thương mại, thực hiện nghĩa vụ thương mại, và mở hoàn toàn nền kinh tế như chúng ta đã mở cửa nền kinh tế của chúng ta.

Chúng ta sẽ tiếp tục hành động cho đến khi Bắc Kinh chấm dứt hành vi trộm cắp tài sản trí tuệ của Mỹ, và chấm dứt hành vi bóc lột là cưỡng bức chuyển giao công nghệ…

Và để thúc đẩy tầm nhìn của chúng ta về một Ấn Độ-Thái Bình Dương tự do và mở, chúng ta đang xây dựng các liên kết mới và mạnh mẽ hơn với các quốc gia chia sẻ giá trị của chúng ta trên khắp khu vực - từ Ấn Độ đến Samoa. Các mối quan hệ của chúng ta sẽ tuôn chảy từ tinh thần tôn trọng, được xây dựng trên quan hệ đối tác, chứ không phải sự thống trị.

Chúng ta đang thiết lập các thỏa thuận thương mại mới, trên cơ sở song phương, giống như tuần trước, Tổng thống Trump đã ký một thỏa thuận thương mại cải tiến với Hàn Quốc và chúng ta sẽ sớm bắt đầu đàm phán một thỏa thuận thương mại tự do song phương lịch sử với Nhật Bản.

Và chúng ta đang sắp xếp lại các chương trình tài chính và phát triển quốc tế, mang lại cho các quốc gia nước ngoài một lựa chọn thay thế minh bạch và công bằng thay vì chính sách ngoại giao bẫy nợ của Trung Quốc. Để đạt được mục đích đó, Tổng thống Trump sẽ ký thành luật Đạo luật BUILD trong những ngày tới.

Và vào tháng tới, tôi sẽ có đặc ân đại diện cho Hoa Kỳ tại Singapore và Papua New Guinea, tại ASEAN và APEC. Ở đó, chúng ta sẽ công bố các biện pháp và chương trình mới để hỗ trợ một Ấn Độ-Thái Bình Dương tự do và mở - và thay mặt Tổng thống, tôi sẽ phát đi thông điệp rằng cam kết của Mỹ đối với Ấn Độ-Thái Bình Dương chưa bao giờ mạnh mẽ hơn.

Để bảo vệ quyền lợi của chúng ta ở trong nước, chúng tôi đã tăng cường CFIUS - Ủy ban Đầu tư nước ngoài ở Hoa Kỳ - nâng cao sự giám sát đầu tư của Trung Quốc ở Mỹ, để bảo vệ an ninh quốc gia của chúng ta trước các hành động bóc lột của Bắc Kinh.

Và khi nói đến ảnh hưởng và sự can thiệp thâm độc của Bắc Kinh vào nền chính trị và chính sách của Mỹ, chúng tôi sẽ tiếp tục phơi bày nó, bất kể hình thức của nó là gì. Và chúng ta sẽ làm việc với các nhà lãnh đạo ở mọi cấp xã hội để bảo vệ lợi ích quốc gia và những lý tưởng được trân quý nhất. Người dân Mỹ sẽ đóng vai trò quyết định - và trên thực tế, họ đã như thế…

Khi chúng ta tề tựu nơi đây, một sự đồng thuận mới đang dấy lên trên khắp nước Mỹ…

Có thêm nhiều nhà lãnh đạo kinh doanh đang suy nghĩ vượt ra ngoài quý tiếp theo, và suy nghĩ hai lần trước khi thâm nhập vào thị trường Trung Quốc nếu nó đồng nghĩa với việc chuyển giao tài sản trí tuệ của họ hoặc khuyến khích sự đàn áp của Bắc Kinh. Nhưng còn nhiều thứ phải nối bước. Ví dụ: Google phải ngay lập tức chấm dứt việc phát triển ứng dụng “Dragonfly” vốn sẽ tăng cường sự kiểm duyệt của Đảng Cộng sản và xâm phạm quyền riêng tư của khách hàng Trung Quốc…

Có thêm nhiều nhà báo đang tường thuật sự thật mà không sợ hãi hoặc thiên vị và đào sâu để vạch ra nơi Trung Quốc đang can thiệp vào xã hội của chúng ta, và tại sao - và chúng tôi hy vọng rằng sẽ có nhiều hơn những người Mỹ, và những tổ chức toàn cầu, những tổ chức tin tức sẽ tham gia vào nỗ lực này.

Có thêm nhiều học giả đang phát biểu mạnh mẽ và bảo vệ tự do học thuật, và có thêm nhiều trường đại học và viện nghiên cứu đang tập trung nhuệ khí để khước từ món tiền dễ kiếm của Bắc Kinh, nhận ra rằng mỗi đồng đô la đều đi kèm những đòi hỏi tương ứng. Chúng tôi tự tin có thêm nhiều người sẽ tham gia vào hàng ngũ của họ.

Và trên toàn quốc, người dân Mỹ đang ngày càng cảnh giác, với một sự đánh giá cao mới dành cho các hành động của chính quyền của chúng ta nhằm thiết lập lại mối quan hệ kinh tế và chiến lược của Mỹ với Trung Quốc, để cuối cùng đưa Nước Mỹ lên trên hết.

Và dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Trump, Mỹ sẽ đi đúng hướng. Trung Quốc nên biết rằng người dân Mỹ và đại diện được bầu của họ ở cả hai đảng đều quyết tâm.

Như Chiến lược An ninh Quốc gia của chúng ta tuyên bố: "Cạnh tranh không luôn đồng nghĩa với thù địch".

Như Tổng thống Trump đã nói rõ, chúng ta muốn có một mối quan hệ xây dựng với Bắc Kinh, nơi mà sự thịnh vượng và an ninh của chúng ta cùng phát triển, chứ không tách rời. Trong khi Bắc Kinh đã rời xa tầm nhìn này, các nhà cầm quyền của Trung Quốc vẫn có thể thay đổi hướng đi, và quay trở lại với tinh thần “cải cách và mở cửa” và sự tự do lớn hơn. Người Mỹ không muốn nhiều hơn; người dân Trung Quốc xứng đáng không ít hơn.

Nhà văn vĩ đại người Trung Quốc Lỗ Tấn thường than trách rằng đất nước của ông "chỉ có một là khinh khi người nước ngoài như cầm thú, hoặc hai là tôn xưng họ như thánh thượng, chứ chưa bao giờ xem là đồng đẳng". Hôm nay, nước Mỹ đang vươn tay ra với Trung Quốc; chúng tôi hy vọng Bắc Kinh sẽ sớm vươn tay lại – bằng hành động chứ không phải lời nói, và với sự tôn trọng mới đối với nước Mỹ. Nhưng chúng ta sẽ không ngừng nghỉ cho đến khi mối quan hệ của chúng ta với Trung Quốc đặt cơ sở trên sự công bằng, có đi có lại, và tôn trọng chủ quyền.

Có một câu ngạn ngữ cổ của Trung Quốc nói rằng “con người chỉ nhìn thấy hiện tại, nhưng trời nhìn thấy tương lai”. (Nhân kiến mục tiền, thiên kiến cửu viễn – người dịch). Khi chúng ta tiến lên, chúng ta hãy theo đuổi một tương lai hòa bình và thịnh vượng với quyết tâm và niềm tin…

Niềm tin vào sự lãnh đạo của Tổng thống Trump, và mối quan hệ mà ông đã thiết lập với chủ tịch Trung Quốc...

Niềm tin vào tình hữu nghị bền vững giữa người Mỹ và người Trung Quốc…

Niềm tin rằng trời nhìn thấy tương lai - và nhờ ân điển của Đức Chúa Trời, Mỹ và Trung Quốc sẽ cùng đi tới tương lai đó.

Cảm ơn các bạn. Chúa phù hộ các bạn. Và Chúa phù hộ nước Mỹ!