Search

12.7.25

Pháp đàm 06072025 Sư Giác Nguyên Buổi 11

Pháp đàm 06072025 Sư Giác Nguyên Buổi 11

Dưới đây là tóm tắt chi tiết nội dung buổi giảng 

1. Học Thắng Pháp (Abhidhamma) để ứng dụng vào Giáo Lý


Thắng Pháp dạy về bản chất, cấu trúc và vận hành của Thân và Tâm.
Hiểu đúng Thân – Tâm là nền tảng để tu tập Tuệ quán, Tứ niệm xứ.
Người đắc đạo mà không học trong kiếp này, là do nhiều kiếp trước đã học.
Nếu mình không “ghê gớm” vậy, thì phải học.
Học Tạng Kinh mà không học A Tỳ Đàm thì không đủ nền tảng để hành đạo đúng.

2. Người bệnh muốn tự kết thúc đời mình – có sai với Phật pháp?


Đức Phật dạy tùy duyên nhưng phải sống thiện.
Tự tử bằng cách nhịn ăn là đi ngược tinh thần Phật pháp.
Không nên quá trông cậy vào con cái, mà cần chuẩn bị:
o Bảo hiểm y tế, tài chính cá nhân.
o Gửi gắm ở người đáng tin (có thể không phải con ruột).
o Sống đơn giản, an trú trong hiện tại, tu tập chánh niệm.
Thời gian cuối đời là thời điểm tu tập tốt nhất, vì sự buông bỏ rất rõ ràng.

3. Khi người thân mất – bất đồng niềm tin trong gia đình


Phật không độ được người vô duyên, mình càng không thể.
Mỗi người có nhân duyên riêng với pháp và với mình.
Nếu không đồng quan điểm, vẫn nên giữ:
o Khẩu hòa, Thân hòa, Ý hòa – sống hòa hợp dù không giống nhau.
Đừng vì bất mãn mà sân hận, vì mình không hơn được chư Phật.



4. Thiền và Tưởng – có nên diệt Tưởng?


Thiền nào cũng cần Tưởng – tức sự tập trung, hình dung đối tượng.
Ngay cả khi mong về cõi Vô Tưởng cũng phải dùng Tưởng để tu.
Ví dụ: khi tập trung vào ánh sáng, đất, nước,... đều cần Tưởng để định tâm.

5. Lịch sử truyền thừa Tam Tạng và vai trò của Ngài Buddhaghosa


Ban đầu Tam Tạng truyền miệng, chưa có chữ viết.
Đến thế kỷ 3 PL, ngài Mahinda truyền sang Tích Lan, dùng mẫu tự Ấn Độ viết kinh.
Ngài Buddhaghosa san định lại 3 bộ chú giải lớn, tổng hợp thành Tam Tạng Chú Giải (Aṭṭhakātha) được dùng đến nay.

6. Vấn đề Tăng, Ni hoặc cư sĩ dạy thiền mà không có pháp học


Không nên đánh giá người khác không học nếu chưa rõ thực lực.
Họ có thể dạy tùy trình độ học trò.
Quan trọng là: Người trí phải tự hiểu, tự hành, không dựa dẫm.

7. Làm sao đối trị 5 triền cái?


Gợi ý đọc 3 bộ sách chuyên sâu:
o Giáo lý A Tỳ Đàm
o Kinh nghiệm Tuệ Quán
o Vipassana qua nhận thức Âu Mỹ
Trong đó có hướng dẫn rất kỹ về 5 triền cái và cách khắc phục.

8. Nghề ca sĩ, diễn viên, làm đẹp có phạm giới Bát Quan không?


Không phải nghề nào cũng là tà mạng, quan trọng là tâm và mục đích.
Nếu làm vì lợi ích, không khiến người khác mê muội – không phạm.
Đạo Phật là đạo thông minh, tùy duyên, không nên cứng nhắc.

Pháp đàm 06072025 Sư Giác Nguyên Buổi 11


9. Niết-bàn là gì? Có phải là cái chết?


Niết-bàn không phải là chết, mà là trạng thái dập tắt tham – sân – si.
Chỉ người:
1. Hiểu mọi thứ là Khổ.
2. Diệt được nguồn khổ (dục ái).
3. Cảm nhận được sự chấm dứt khổ.
4. Sống theo Bát Chánh Đạo.
Mới chứng được Niết-bàn.

10. Khóc có phải là tâm Sân?


Đúng nghĩa, khóc là tâm Sân (tiêu cực).
Nhưng nếu nước mắt vì xúc động, hoan hỷ (ví dụ: hành hương) thì là do tuyến lệ bị kích thích, không phải sân.
Phải phân biệt khoa học và cảm xúc.

11. Vấn đề thực hành Tứ Niệm Xứ


Mỗi pháp môn thiền có cách hành trì riêng, không nên công kích nhau.
Cốt lõi Tứ niệm xứ là: Biết rõ cái gì đang diễn ra – "What" & "How".
Hiện tại tục đế là cái vừa xảy ra (quá khứ gần), cần được ghi nhận.
Đừng cố cưỡng ép, chỉ cần:
o Biết thân, thọ, tâm, pháp đang như thế nào.
o Quan sát bằng chánh niệm & trí tuệ, tùy duyên tự sáng tỏ.

12. Tầm – Tứ có phải là phương pháp trị thụy miên – nghi?


Không có phương pháp cố định cho từng triền cái.
Các pháp như Tầm, Tứ, Hỷ, Lạc, Nhất Tâm – khi xuất hiện đầy đủ sẽ tự nhiên loại trừ triền cái.
Đức Phật dạy pháp theo căn cơ người nghe, không nên rập khuôn.





Xem thêm:
Sách đọc nhiều
Bài đọc nhiều

8.7.25

SỬ DỤNG HỢP LÝ (FAIR USE)

SỬ DỤNG HỢP LÝ (FAIR USE)


Đây là nguyên tắc cho phép sử dụng một phần nhỏ tác phẩm có bản quyền mà không cần xin phép, nếu việc sử dụng đúng mục đích và không gây ảnh hưởng bất hợp lý đến quyền lợi của chủ sở hữu.

Khi nào được xem là “sử dụng hợp lý”?
Luật thường dựa trên bốn yếu tố chính để đánh giá:

1. Mục đích sử dụng
Các mục đích giáo dục, nghiên cứu hoặc phi lợi nhuận thường được chấp nhận.
Việc sử dụng mang tính thương mại hoặc nhằm kiếm lợi nhuận thường ít được chấp nhận hơn.
Nếu việc sử dụng có yếu tố "biến đổi" nội dung gốc (chẳng hạn thêm bình luận, phân tích, hoặc tạo ra ý nghĩa mới), khả năng được xem là hợp lý sẽ cao hơn.
Ví dụ:
Lấy một đoạn phim để phân tích trong video giảng dạy có thể là hợp lý.
Tải nguyên bộ phim lên YouTube mà không bình luận hay chỉnh sửa thường không được coi là hợp lý.

2. Tính chất của tác phẩm gốc
Tác phẩm dựa trên thông tin thực tế như bản đồ, dữ liệu thường dễ được sử dụng hợp lý hơn.
Các tác phẩm sáng tạo như tiểu thuyết, âm nhạc, phim ảnh thường được bảo vệ bản quyền nghiêm ngặt hơn.
Ví dụ:
Trích dẫn từ một báo cáo thống kê để minh họa trong bài viết có thể được chấp nhận.
Sao chép nguyên một truyện ngắn để đăng blog không được xem là hợp lý.

3. Mức độ trích dẫn
Việc sử dụng một phần nhỏ, không phải phần quan trọng nhất của tác phẩm sẽ có khả năng được xem là hợp lý hơn.
Ví dụ:
Trích 10 giây của một bài hát để phân tích có thể được chấp nhận.
Sử dụng đoạn cao trào của bài hát trong video bán hàng có thể không được coi là hợp lý.

4. Ảnh hưởng đến tác phẩm gốc
Nếu hành vi sử dụng khiến người dùng không còn nhu cầu mua hoặc xem bản gốc, thì không được coi là hợp lý.
Ví dụ:
Quét toàn bộ nội dung một cuốn sách rồi chia sẻ miễn phí có thể làm ảnh hưởng đến doanh thu của tác phẩm, do đó không hợp lý.
Các ngoại lệ khác tùy theo quốc gia
Không phải quốc gia nào cũng áp dụng "sử dụng hợp lý" như nhau. Tại châu Âu và một số nước khác, luật bản quyền quy định rõ các trường hợp ngoại lệ cụ thể, cho phép sử dụng tác phẩm có bản quyền mà không cần xin phép trong một số hoàn cảnh.
Các trường hợp được phép thường bao gồm:
Trích dẫn có nguồn rõ ràng
Phê bình hoặc bình luận
Châm biếm, giễu nhại hoặc mô phỏng
Ví dụ:
Tạo meme châm biếm từ poster phim để thể hiện ý kiến riêng có thể được chấp nhận nếu rõ ràng đây là mục đích giễu nhại.

Lưu ý quan trọng
Mỗi tình huống cần được đánh giá cụ thể, không có quy tắc cứng nhắc áp dụng chung cho tất cả.
Nếu bạn có ý định sử dụng nội dung có bản quyền trong sản phẩm thương mại, xuất bản rộng rãi hoặc chưa rõ phạm vi cho phép, hãy tham khảo ý kiến pháp lý trước khi sử dụng.

SỬ DỤNG HỢP LÝ (FAIR USE )


Dưới đây là 10 ví dụ điển hình trên thế giới về các vụ việc sử dụng hợp lý (Fair Use) gây tranh cãi, từng làm dấy lên nhiều cuộc tranh luận trong lĩnh vực pháp lý, sáng tạo và bản quyền:


1. Google Books (Google Inc. v. Authors Guild)
Tóm tắt: Google số hóa hàng triệu cuốn sách từ thư viện và cho phép người dùng tìm kiếm nội dung, hiển thị đoạn trích nhỏ (snippet).
Tranh cãi: Các tác giả kiện vì cho rằng điều này vi phạm bản quyền.
Kết quả: Tòa án tuyên Google thắng – coi đây là "sử dụng hợp lý" vì mục đích tra cứu, nghiên cứu, không thay thế tác phẩm gốc.

2. YouTube: Lenz v. Universal Music Corp. (vụ "dancing baby")
Tóm tắt: Một bà mẹ đăng video con nhảy múa có nhạc nền "Let's Go Crazy" của Prince. Universal yêu cầu gỡ bỏ.
Tranh cãi: Người mẹ kiện ngược lại, nói rằng đó là "sử dụng hợp lý".
Kết quả: Tòa án cho rằng các chủ bản quyền phải cân nhắc yếu tố "sử dụng hợp lý" trước khi yêu cầu gỡ nội dung. Một bước ngoặt lớn trong việc bảo vệ người dùng YouTube.

3. Cariou v. Prince
Tóm tắt: Nghệ sĩ Richard Prince sử dụng ảnh từ cuốn sách ảnh của Patrick Cariou để làm loạt tranh mới.
Tranh cãi: Cariou kiện vì ảnh bị sử dụng mà không xin phép.
Kết quả: Tòa án phán quyết một phần tranh của Prince mang tính "biến đổi" và được xem là sử dụng hợp lý.

4. The Wind Done Gone (vụ kế truyện Cuốn theo chiều gió)
Tóm tắt: Cuốn tiểu thuyết "The Wind Done Gone" kể lại câu chuyện của "Gone With the Wind" từ góc nhìn của một nô lệ da màu.
Tranh cãi: Người sở hữu bản quyền "Gone With the Wind" kiện.
Kết quả: Tòa án cho rằng đây là tác phẩm "phê bình, biến đổi", và được bảo vệ bởi luật sử dụng hợp lý.

5. Sony Corp. of America v. Universal City Studios (vụ máy ghi hình Betamax)
Tóm tắt: Sony bị kiện vì sản xuất đầu ghi Betamax cho phép người dùng ghi lại chương trình TV.
Tranh cãi: Có phải hành vi ghi lại TV tại nhà là vi phạm bản quyền?
Kết quả: Tòa tối cao Mỹ phán đây là hành vi hợp lý nếu dùng cá nhân. Vụ này đặt nền móng cho ngành công nghệ thu âm/video gia đình.

6. Campbell v. Acuff-Rose Music (vụ bài hát "Pretty Woman")
Tóm tắt: Nhóm 2 Live Crew làm lại ca khúc "Oh, Pretty Woman" theo phong cách chế giễu.
Tranh cãi: Chủ bản quyền bài hát kiện vì cho rằng đây là đạo nhạc.
Kết quả: Tòa tuyên bản chế có tính "châm biếm" và là sử dụng hợp lý. Một án lệ quan trọng xác định parody (chế nhại) có thể được bảo vệ.

7. Blanch v. Koons (nghệ thuật thị giác)
Tóm tắt: Nghệ sĩ Jeff Koons sử dụng ảnh thời trang của tạp chí để đưa vào tác phẩm hội họa.
Tranh cãi: Nhiếp ảnh gia kiện vi phạm bản quyền.
Kết quả: Tòa án tuyên phần sử dụng là hợp lý vì có yếu tố biến đổi, sử dụng trong ngữ cảnh phê bình xã hội.

8. Fox News v. TVEyes
Tóm tắt: TVEyes là công cụ tìm kiếm video từ các kênh truyền hình, cho phép trích dẫn và tải xuống đoạn clip.
Tranh cãi: Fox kiện vì bị sao chép nội dung chương trình.
Kết quả: Tòa phán rằng việc tìm kiếm là hợp lý, nhưng việc cho phép tải về và chia sẻ đoạn clip thì không.

9. Dr. Seuss Enterprises v. ComicMix (Green Eggs and Ham vs. Star Trek mashup)
Tóm tắt: Một cuốn truyện mashup pha trộn phong cách Dr. Seuss với nội dung Star Trek.
Tranh cãi: Dr. Seuss kiện vì cho rằng tác phẩm bắt chước quá sát.
Kết quả: Tòa án ban đầu đồng ý đây là sử dụng hợp lý, nhưng sau đó vụ việc bị kháng cáo và tranh cãi kéo dài.

10. Oracle v. Google (vụ mã nguồn Java trong Android)
Tóm tắt: Google sử dụng API Java của Oracle để phát triển Android. Oracle kiện đòi bồi thường bản quyền.
Tranh cãi: Đây là vụ công nghệ lớn nhất liên quan đến fair use.
Kết quả: Sau nhiều năm kiện tụng, Tòa Tối cao Mỹ tuyên Google thắng – sử dụng API Java là hợp lý, có tính "biến đổi" trong hệ sinh thái mới.

Những vụ việc trên cho thấy ranh giới giữa "sử dụng hợp lý" và "vi phạm bản quyền" rất mong manh và phụ thuộc vào từng bối cảnh cụ thể. Dù có nguyên tắc chung, nhưng phán quyết cuối cùng vẫn mang tính pháp lý và xét từng trường hợp. 




Xem thêm:
Sách đọc nhiều
Bài đọc nhiều