Search

Hiển thị các bài đăng có nhãn Võ Nguyên Giáp. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Võ Nguyên Giáp. Hiển thị tất cả bài đăng

9.10.19

Trăm năm mới có một ngày Bây giờ mới biết mặt mày ở đây

Phanblogs Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc diễn ra khá tốt đẹp. Trung Quốc chi viện hộ trợ cho Việt Nam khá nhiều về tinh thần và vật chất bằng nhiều hình thức phong phú như cho học sinh Việt Nam sang học tập ở Quế lâm Trung Quốc, hoặc tiếp nhận thương bệnh binh, cán bộ Việt Nam sang Trung Quốc điều trị bồi dưỡng sức khỏe để tiếp tục trở lại chiến đấu.


Ông cũng là một người trong đoàn cán bộ được cấp trên cho sang Quảng Tây điều tri. Hàng tháng sau đợt điều tri phía bạn tổ chức cho đoàn cán bộ Việt Nam đi dã ngoại. Đoàn dã ngoại được đi tham quan một hang động dài 7 km. nhiều phong cảnh và điêu khắc rất đẹp. Kết thúc đoạn đường 7km hướng dẫn viên cho đoàn nghỉ ngơi uống nước sâm tăng lực rồi mời đoàn Việt Nam tiếp tục trèo leo lên một quả đồi khá cao. Nhân viên hướng dẫn nói rằng mời các đồng chí đến viếng một danh tướng nổi tiếng của Trung Quốc là Phục Ba tướng quân.Nghe đến đây Ông bèn cáo mệt không thể leo lên đồi cao được.
Ai đời mình lại đi lên thắp hương cúng một tướng giặc đã từng đàn áp cuộc khởi nghĩa hai Bà Trưng thời Đông Hán.

Văn lo vận nước văn thành võ Võ thấu lòng dân, võ hoá văn”.
Văn lo vận nước văn thành võ /Võ thấu lòng dân, võ hoá văn”.


Về đến trại điều dưỡng ông đề xuất với chi ủy và lãnh đạo từ nay lấy cớ sức khỏe hạn chế nên lộ trình da ngoại chỉ đi hết 7km đường hầm chớ không đi viếng đền Phục Ba Tướng Quân nữa. Ai đời người Việt Nam lại đi thắp hương viếng một tướng giặc từng đi ăn cướp nước mình bao giờ Rồi ông báo cáo tổ chức báo cho phía bạn ông có điện goi về nhận nhiệm vụ mới , đề phòng mọi bất trắc bất lợi cho ông. Ông nói anh em trong đoàn nói phía Trung Quốc cũng đã mời Đại tướng Võ Nguyên Giáp nghỉ dưỡng và dã ngoại một lộ trình như Ông vừa kể. Khi phía Trung Quốc đề nghị ghi cảm tưởng cho chuyến viếng đền Phục Ba Tuớng Quân Mã Viện đại tướng hạ bút viết luôn hai câu thơ như sau:

“Trăm năm mới có một ngày
Bây giờ mới biết mặt mày ở đây!”

Không biết bây giờ sổ ghi cảm tưởng ấy có còn hay không?







16.5.15

Mùa hè đỏ lửa

Phanblogs
Tháng 5, mùa hè đỏ lửa con lại có may mắn được về bên mộ Đại tướng Võ Nguyên Giáp

Lặng nghe mẹ kể ngày xưa
Chang chang cồn cát nắng trưa Quảng Bình
Mẹ rằng: Quê mẹ Bảo Ninh
Mênh mông sông biển, lênh đênh mạn thuyền
Sớm chiều, nước xuống triều lên
Cực thân từ thuở mới lên chín mười
Lớn đi ở bốn cửa người
Mười hai năm lẻ, một thời xuân qua
Lấy chồng, cũng khổ con ra
Tám lần đẻ, mấy lần sa, tội tình!
Nghĩ mà thương mẹ cha sinh
Thương chồng con lại thương mình xót xa
Bây chừ sông nước về ta
Đi khơi đi lộng, thuyền ra thuyền vào
Bây giờ biển rộng trời cao
Cá tôm cũng sướng, lòng nào chẳng xuân!
Ông nhà theo bạn "xuất quân"
Tui nay cũng được vô chân "sẵn sàng"
Một tay lái chiếc đò ngang
Bến sông Nhật Lệ, quân sang đêm ngày
Sợ chi sóng gió tàu bay
Tây kia mình đã thắng, Mỹ này ta chẳng thua!
Kể chi tuổi tác già nua
Chống chèo xin cứ thi đua đến cùng!
Ngẩng đầu, mái tóc mẹ rung
Gió lay như sóng biển tung, trắng bờ...
Gan chi gan rứa, mẹ nờ?
Mẹ rằng: Cứu nước mình chờ chi ai?
Chẳng bằng con gái, con trai
Sáu mươi còn một chút tài đò đưa
Tàu bay hắn bắn sớm trưa
Thì tui cứ việc sớm trưa đưa đò...
Ghé tai mẹ, hỏi tò mò:
Cớ răng ông cũng ưng cho mẹ chèo?
Mẹ cười: Nói cứng, phải xiêu
Ra khơi ông còn dám, tui chẳng liều bằng ông!
Nghe ra, ông cũng vui lòng
Tui đi, còn chạy ra sông dặn dò:
"Coi chừng sóng lớn, gió to
Màn xanh đây mụ, đắp cho kín mình!"
Vui sao, câu chuyện ơn tình
Nắng trưa cồn cát Quảng Bình cũng say...



Lặng nghe mẹ kể ngày xưa
Chang chang cồn cát nắng trưa Quảng Bình

11.10.13

Võ Nguyên Giáp

Cụ ra đi sau cơn bão số 10 vài ngày , mắt bão là Quảng Bình, đổ nát, buồn ( thời điểm này in vào trí nhớ của con). 

Cụ ra đi. Con chân ướt chân ráo từ Quảng Bình về lom com, trầm lặng đến xếp hàng vào nhà viếng cụ như hàng triệu người dân Việt Nam khác. Cố ngăn mà nước mắt cứ dớm. Cuộc đời Cụ gắn với trận mạc với dân với nước.

Ngày cụ mất cụ lại tạo dựng thêm một chiến công vĩ đại nữa. Không có bất kỳ kẻ thù nào, ở thời điểm nào có thể ngăn cản bước tiến thần tốc và táo bạo của cụ.

Trong lòng con và nhân dân Việt Nam Cụ mãi là một vị đại tướng của nhân dân.

Mong cụ yên nghỉ.





Cụ ra đi sau cơn bão số 10 vài ngày , mắt bão là Quảng Bình, đổ nát, buồn ( thời điểm này in vào trí nhớ của con).  Cụ ra đi. Con chân ướt chân ráo từ Quảng Bình về lom com, trầm lặng đến xếp hàng vào nhà viếng cụ như hàng triệu người dân Việt Nam khác. Cố ngăn mà nước mắt cứ dớm. Cuộc đời Cụ gắn với trận mạc với dân với nước.  Ngày cụ mất cụ lại tạo dựng thêm một chiến công vĩ đại nữa. Không có bất kỳ kẻ thù nào, ở thời điểm nào có thể ngăn cản bước tiến thần tốc và táo bạo của cụ.





NHẪN


Có khi nhẫn để yêu thương


Có khi nhẫn để tìm đường tiến thân


Có khi nhẫn để chuyển vần


Thiên thời, địa lợi, nhân tâm hiệp hòa


Có khi nhẫn để vị tha


Có khi nhẫn để thêm ta bớt thù


Có khi nhẫn tỉnh giải ngu


Hơn hơn thiệt thiệt đường tu ai tường


Có khi nhẫn để vô thường


Không không sắc sắc đoạn trường trần ai


Có khi nhẫn để tăng tài


Khôn khôn dại dại nào ai tránh vòng


Có khi nhẫn để khoan dung


Ta vui người cũng vui cùng có khi


Có khi nhẫn để tăng uy


Có khi nhẫn để kiên trì bền gan


Có khi nhẫn để an toàn


Có khi nhẫn để rõ ràng đúng sai


Bạn bè giao thiệp nào ai


Có khi nhẫn để kính người trọng ta


Kể ra cũng khó đó mà


Chữ TÂM, chữ NHẪN, xem ra cũng gần.


-Võ Nguyên Giáp