Search

8.7.16

tốn thời gian để lang thang và bận tâm tới lời nói của những kẻ ngu ngốc

Phanblogs Chuyện kể rằng, ngày nọ, một chàng trai trẻ tới gặp nhà thông thái và nói: “Con đang thực sự khổ sở vì cảm giác mình là một người vô dụng và con không còn thiết sống nữa. Ai cũng nói rằng con thất bại và thật ngu ngốc."



Người đàn ông thông thái liếc nhìn chàng trai trẻ và trả lời vội vàng: “Xin thứ lỗi cho ta, ta rất bận và không thể giúp con được. Có một vấn đề cấp bách hơn cần được ta giải quyết”. Sau đó, nhà thông thái ngưng lại một lúc, suy nghĩ và nói thêm: “Tuy nhiên nếu con đồng ý giúp, ta sẽ không quên đền đáp”.

“Dĩ nhiên rồi”, chàng trai trẻ nhanh chóng trả lời. “Tốt”, nhà thông thái tháo chiếc nhẫn nhỏ có viên đá quý trên ngón tay ra.

"Hãy lấy ngựa của ta và đến chợ. Ta cần bán chiếc nhẫn này ngay lập tức để trả nợ. Hãy cố bán ở mức giá tốt nhất và nhớ là không được bán với giá ít hơn 1 đồng tiền vàng. Hãy đi ngay bây giờ và trở lại nhanh nhất có thể".

Chàng trai trẻ cầm chiếc nhẫn và phi nước đại trên lưng ngựa. Khi tới chợ, cậu ta đã chào mời rất nhiều nhà buôn. Ban đầu có một vài người hứng thú nhưng sau khi nghe chàng trai nói rằng anh sẽ không bán với giá ít hơn 1 đồng tiền vàng, họ bắt đầu bỏ đi.

Một số người thậm chí không ngần ngại cười nhạo chàng trai, một số khác đơn giản chỉ quay mặt đi. Chỉ duy nhất một thương gia đã có tuổi dành thời gian giải thích với chàng trai rằng 1 đồng tiền vàng là mức giá quá đắt cho chiếc nhẫn này và mức giá tốt nhất có lẽ chỉ là 1 đồng tiền bạc.

Nghe những lời nói đó chàng trai trở nên hết sức buồn rầu. Cố gắng đi khắp cả khu chợ để tìm kiếm người mua nhẫn nhưng bất thành, chàng trai ủ rũ cưỡi trên lưng ngựa với tâm trạng hoàn toàn thất vọng. Anh quyết định quay về gặp nhà thông thái.

“Thưa ngài, con đã không thể thực hiện được yêu cầu ngài đưa ra. Mức giá tốt nhất con có thể bán chiếc nhẫn này chỉ là 2 đồng tiền bạc nhưng ngài đã dặn không được đồng ý bán với giá ít hơn 1 đồng tiền vàng. Tuy nhiên mọi người đều nói chiếc nhẫn này không đáng giá nhiều như vậy”.

“Chàng trai, đó là một điểm vô cùng quan trọng. Trước khi cố gắng bán được chiếc nhẫn, sẽ là không tồi nếu như dành thời gian xác định giá trị thật sự của nó. Và ai có thể làm điều này tốt hơn một người thợ kim hoàn? Hãy tới hỏi ông ấy và tìm ra giá trị thực của chiếc nhẫn. Nhưng hãy nhớ rằng bất kể ông ấy đưa ra mức giá bao nhiêu cũng không được bán. Thay vào đó, hãy quay trở lại gặp ta”.

Chàng trai lại cưỡi lên lưng ngựa và đến gặp một người thợ kim hoàn. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng bằng kính lúp và đặt lên cân tiểu vi, người thợ nói: “Hãy nói với sư phụ của cậu rằng hiện tại tôi không có đủ để đưa cho ông ấy hơn 58 đồng tiền vàng để mua chiếc nhẫn. Nhưng nếu cho thêm thời gian, tôi có thể trả với giá 70 đồng tiền vàng”.

“70 đồng tiền vàng”, chàng trai kêu lên kinh ngạc. Anh cười và cảm ơn người thợ kim hoàn, sau đó phi ngựa nước đại về gặp nhà thông thái.

Khi nghe câu chuyện mà chàng trai trẻ kể lại, ông nói: “Chàng trai, hãy luôn nhớ rằng, cậu cũng giống như chiếc nhẫn này vậy. Quý giá và độc nhất. Chỉ các chuyên gia mới có thể đánh giá được giá trị đích thực của bản thân cậu. Vì vậy tại sao cậu phải tốn thời gian để lang thang và bận tâm tới lời nói của những kẻ ngu ngốc?



Phan: Tốt nhà thông thái nói : bây giờ con hãy đưa ta 69 đồng tiền vàng. 3 ngày sau con hãy cầm chiếc nhẫn này đến người thợ kim hoàn và để lại với giá 70đồng. Phần còn thừa coi như món quà ta tặng con về sự ham học hỏi.3 ngày sau : người thợ kim hoàn biến mất. chàng trai quay lại gặp nhà thông thái để xin ý kiến.
nhà thông thái nói : bài học1 không có bữa ăn nào miễn phí. 2 hãy tin vào thị trường con sẽ thành công. 3 69 là con số đẹp hãy vận dụng nó khi có thể

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Vui lòng viết Tiếng Việt. Có dấu.
Nhận xét luôn luôn được kiểm tra trước khi xuất bản. :). Vì vậy bạn đừng cố SPAM
Cảm ơn bạn