Search

Hiển thị các bài đăng có nhãn hài hước. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn hài hước. Hiển thị tất cả bài đăng

20.9.16

Thỏ con gạ gẫm

Phanblogs Một con Thỏ chạy nhảy tung tăng trong khu rừng. Đi một quãng, Thỏ gặp bác Gấu đang hút hêroin, Thỏ nói:

– Bác Gấu ơi, đừng hút hêroin nữa, hãy theo cháu nhảy vào trong khu rừng, trong khu rừng có nhiều điều thú vị lắm.
Bác Gấu thấy cũng có lý, nhảy theo Thỏ vào trong khu rừng. Đi một quãng thì gặp anh Sói. Anh Sói đang hút côcain, Thỏ nói:
– Anh Sói ơi, đừng hút côcain nữa, hãy theo tôi nhảy vào trong khu rừng, trong khu rừng có nhiều điều thú vị lắm.
Anh Sói thấy cũng có lý, nhảy theo thỏ vào trong khu rừng. Đi tiếp lại gặp cụ Hổ. Cụ Hổ đang hút cần sa. Thỏ nói:
– Cụ Hổ ơi, đừng hút cần sa nữa, hãy theo cháu nhảy vào trong khu rừng, trong khu rừng có nhiều điều thú vị lắm.
Cụ Hổ gầm vang trời, vô cùng tức giận, quát:
– Đồ con Thỏ láo toét, sao lần nào mày….uống thuốc lắc, mày cũng rủ tao nhảy cùng mày vào trong khu rừng thế??????


19.7.16

Lý do để ảnh vợ trong ví

Phanblogs Lý dođể ảnh vợ trong ví

Hôm trước, khi chồng mở ví, mềnh mình nhìn lướt qua mà giật cả nảy vì thấy ảnh mình trong đó. Bỗng xúc động nghẹn ngào...Bao nhiêu năm sống cùng với nhau, kg ngờ giờ chồng mình lại lãng mạn đến thế. Mất mấy đêm liền mình thao thức kh ngủ được, chắc lão ấy yêu mình lắm đây, chắc lão ấy đội ơn mình lắm đây vì mình đẻ liền một mạch cho lão ấy hai thằng con trai giống lão ấy như đúc, có hôm nửa đêm, mình còn bật dậy soi đèn pin xem có đúng là lão chồng dân xd khô khan của mình không...
Hôm qua, mình thẽ thọt:
- Công việc bố Sơn dạo này bận lắm à
-ừ, bù hết cả đầu, lúc nào cũng căng thẳng, mệt mỏi...
(đúng là lão ấy lấy mình ra làm động lực rồi)- Anh mới để ảnh của em trong ví à,
- Ừ, vợ biết rồi à
- (cười duyên dáng) vâng, mỗi lần mệt anh lại ngắm ảnh em à?
- ừ, mỗi khi mệt hay chán nản, anh lại lôi ảnh em ra xem, hết cả mệt, hiệu quả lắm.
- (ôi cha mẹ thánh thần ơi) sao kg bảo em để chọn cho cái nào xinh xinh một tí mà lại chọn cái em phùng mồm trợn mắt lên thế...
- phải chọn cái đúng bản chất chứ, hiệu quả càng nhanh
- ủa, sao lạ vậy
- ừ, mỗi khi nhìn ảnh em, anh thầm nghĩ "mình đã ở được với con mẹ này 7 năm rồi, nếm trải đủ rồi, mình vẫn sống tốt, ba cái việc vặt này ngán gì", thế là việc gì với anh cũng là muỗi
- &¥$%|#{€~$¥|.



8.7.16

tốn thời gian để lang thang và bận tâm tới lời nói của những kẻ ngu ngốc

Phanblogs Chuyện kể rằng, ngày nọ, một chàng trai trẻ tới gặp nhà thông thái và nói: “Con đang thực sự khổ sở vì cảm giác mình là một người vô dụng và con không còn thiết sống nữa. Ai cũng nói rằng con thất bại và thật ngu ngốc."



Người đàn ông thông thái liếc nhìn chàng trai trẻ và trả lời vội vàng: “Xin thứ lỗi cho ta, ta rất bận và không thể giúp con được. Có một vấn đề cấp bách hơn cần được ta giải quyết”. Sau đó, nhà thông thái ngưng lại một lúc, suy nghĩ và nói thêm: “Tuy nhiên nếu con đồng ý giúp, ta sẽ không quên đền đáp”.

“Dĩ nhiên rồi”, chàng trai trẻ nhanh chóng trả lời. “Tốt”, nhà thông thái tháo chiếc nhẫn nhỏ có viên đá quý trên ngón tay ra.

"Hãy lấy ngựa của ta và đến chợ. Ta cần bán chiếc nhẫn này ngay lập tức để trả nợ. Hãy cố bán ở mức giá tốt nhất và nhớ là không được bán với giá ít hơn 1 đồng tiền vàng. Hãy đi ngay bây giờ và trở lại nhanh nhất có thể".

Chàng trai trẻ cầm chiếc nhẫn và phi nước đại trên lưng ngựa. Khi tới chợ, cậu ta đã chào mời rất nhiều nhà buôn. Ban đầu có một vài người hứng thú nhưng sau khi nghe chàng trai nói rằng anh sẽ không bán với giá ít hơn 1 đồng tiền vàng, họ bắt đầu bỏ đi.

Một số người thậm chí không ngần ngại cười nhạo chàng trai, một số khác đơn giản chỉ quay mặt đi. Chỉ duy nhất một thương gia đã có tuổi dành thời gian giải thích với chàng trai rằng 1 đồng tiền vàng là mức giá quá đắt cho chiếc nhẫn này và mức giá tốt nhất có lẽ chỉ là 1 đồng tiền bạc.

Nghe những lời nói đó chàng trai trở nên hết sức buồn rầu. Cố gắng đi khắp cả khu chợ để tìm kiếm người mua nhẫn nhưng bất thành, chàng trai ủ rũ cưỡi trên lưng ngựa với tâm trạng hoàn toàn thất vọng. Anh quyết định quay về gặp nhà thông thái.

“Thưa ngài, con đã không thể thực hiện được yêu cầu ngài đưa ra. Mức giá tốt nhất con có thể bán chiếc nhẫn này chỉ là 2 đồng tiền bạc nhưng ngài đã dặn không được đồng ý bán với giá ít hơn 1 đồng tiền vàng. Tuy nhiên mọi người đều nói chiếc nhẫn này không đáng giá nhiều như vậy”.

“Chàng trai, đó là một điểm vô cùng quan trọng. Trước khi cố gắng bán được chiếc nhẫn, sẽ là không tồi nếu như dành thời gian xác định giá trị thật sự của nó. Và ai có thể làm điều này tốt hơn một người thợ kim hoàn? Hãy tới hỏi ông ấy và tìm ra giá trị thực của chiếc nhẫn. Nhưng hãy nhớ rằng bất kể ông ấy đưa ra mức giá bao nhiêu cũng không được bán. Thay vào đó, hãy quay trở lại gặp ta”.

Chàng trai lại cưỡi lên lưng ngựa và đến gặp một người thợ kim hoàn. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng bằng kính lúp và đặt lên cân tiểu vi, người thợ nói: “Hãy nói với sư phụ của cậu rằng hiện tại tôi không có đủ để đưa cho ông ấy hơn 58 đồng tiền vàng để mua chiếc nhẫn. Nhưng nếu cho thêm thời gian, tôi có thể trả với giá 70 đồng tiền vàng”.

“70 đồng tiền vàng”, chàng trai kêu lên kinh ngạc. Anh cười và cảm ơn người thợ kim hoàn, sau đó phi ngựa nước đại về gặp nhà thông thái.

Khi nghe câu chuyện mà chàng trai trẻ kể lại, ông nói: “Chàng trai, hãy luôn nhớ rằng, cậu cũng giống như chiếc nhẫn này vậy. Quý giá và độc nhất. Chỉ các chuyên gia mới có thể đánh giá được giá trị đích thực của bản thân cậu. Vì vậy tại sao cậu phải tốn thời gian để lang thang và bận tâm tới lời nói của những kẻ ngu ngốc?



Phan: Tốt nhà thông thái nói : bây giờ con hãy đưa ta 69 đồng tiền vàng. 3 ngày sau con hãy cầm chiếc nhẫn này đến người thợ kim hoàn và để lại với giá 70đồng. Phần còn thừa coi như món quà ta tặng con về sự ham học hỏi.3 ngày sau : người thợ kim hoàn biến mất. chàng trai quay lại gặp nhà thông thái để xin ý kiến.
nhà thông thái nói : bài học1 không có bữa ăn nào miễn phí. 2 hãy tin vào thị trường con sẽ thành công. 3 69 là con số đẹp hãy vận dụng nó khi có thể

thu tiền theo nhu cầu mà giá trị dưới mức kỳ vọng thì coi chừng

Phanblogs

thu tiền theo nhu cầu. mà giá trị dưới mức kỳ vọng thì coi chừng



Hạnh phúc đơn giản

Phanblogs