Search

Hiển thị các bài đăng có nhãn Vui Vẻ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Vui Vẻ. Hiển thị tất cả bài đăng

7.6.21

HẠNH PHÚC LÀ GÌ HẢ MẸ ?

HẠNH PHÚC LÀ GÌ HẢ MẸ ?

Anh và em cãi nhau.
- Anh nói: Tốt nhất chúng ta chia tay đi
- Em tiếp lời: Nếu điều đó làm anh vui..
Anh ra điều kiện: Chúng ta mỗi người bước đi 100 bước về 2 hướng khác nhau, nếu hết 100 bước mà cả hai quay đầu lại thì coi như không có chuyện gì. Còn không thì về sau này nếu có gặp lại nhau chúng ta vẫn coi nhau là bạn em nhé.
Anh kìm lòng bước qua 99 bước, đến bước cuối cùng thì quay đầu lại,...sững sờ khi thấy người vợ không đi về hướng ngược lại mà đi theo ngay sau lưng mình.

HẠNH PHÚC LÀ GÌ HẢ MẸ ?

- Người vợ điềm tĩnh nói: Chỉ cần anh quay lại, em sẽ luôn ở phía sau anh.


Anh nghẹn ngào nấc không thành tiếng, ôm choàng vợ vào lòng rưng rưng, còn người vợ từ từ lẳng viên gạch giấu trong người xuống bụi cây, nghĩ thầm trong bụng:
Chỉ cần mày bước thêm 1 bước nữa, viên gạch của bà sẽ cho nát cmn đầu mày luôn...











24.12.20

TÂM BẤT DÍNH GIỮA DÒNG ĐỜI VẠN THÍNH

Phanblogs TÂM BẤT DÍNH GIỮA DÒNG ĐỜI VẠN THÍNH

Sáng nay trời ấm, mình tranh thủ bật app lên chạy Grab.
Đang chạy Grab thì tình cờ đón đúng người yêu cũ. Suốt cả quãng đường 2 đứa đều im lặng, khi sắp đến nơi, đột nhiên cô ấy lên tiếng:
TÂM BẤT DÍNH GIỮA DÒNG ĐỜI VẠN THÍNH

"Chúng ta có thể quay lại được không?” Tôi dứt khoát: "Quay lại thì tính thêm tiền"

8.11.20

HẠNH PHÚC LÀ GÌ HẢ MẸ ?

HẠNH PHÚC LÀ GÌ HẢ MẸ ? 

Anh và em cãi nhau.
- Anh nói: Tốt nhất chúng ta chia tay đi
- Em tiếp lời: Nếu điều đó làm anh vui..
Anh ra điều kiện: Chúng ta mỗi người bước đi 100 bước về 2 hướng khác nhau, nếu hết 100 bước mà cả hai quay đầu lại thì coi như không có chuyện gì. Còn không thì về sau này nếu có gặp lại nhau chúng ta vẫn coi nhau là bạn em nhé.
Anh kìm lòng bước qua 99 bước, đến bước cuối cùng thì quay đầu lại,...sững sờ khi thấy người vợ không đi về hướng ngược lại mà đi theo ngay sau lưng mình.
 HẠNH PHÚC LÀ GÌ HẢ MẸ ? 

- Người vợ điềm tĩnh nói: Chỉ cần anh quay lại, em sẽ luôn ở phía sau anh.


Anh nghẹn ngào nấc không thành tiếng, ôm choàng vợ vào lòng rưng rưng, còn người vợ từ từ lẳng viên gạch giấu trong người xuống bụi cây, nghĩ thầm trong bụng:
Chỉ cần mày bước thêm 1 bước nữa, viên gạch của bà sẽ cho nát cmn đầu mày luôn...




22.11.18

Nhật ký BỰA nhân

Phanblogs Nhật ký BỰA nhân

Phanblogs Nhật ký BỰA nhân
Phanblogs Nhật ký BỰA nhân

Bad day
2h sáng.Vo ve vo ve. Cái lỗ thủng trên màn to = nắm tay, muỗi vào thả giàn, gét mấy con muỗi đ** tả được, hôm nay mới tả được. Cố gắng bắt 1 con to nhất, ru ngủ cho nó, rồi ngồi kêu vo ve bên tai. Con muỗi mắt thâm quầng, lảo đảo bay đi…

4h sáng. Tén ten tẻn tèn ten.Có tin nhắn. Giật mình thức giấc. “…tắt đèn sớm, nhớ uống thuốc ngủ nhé…”. Được quan tâm hạnh phúc đến phọt nước mắt…

7h, quáng quàng dậy, hôm nay phỏng vấn ở công ty mới, lần mần nghĩ đến đợt thử việc trước ở Mai Linh, trong giấy báo trúng tuyển có ghi “Chỉ đeo cà vạt xanh”, thế mà lúc đến thấy chúng nó còn mặc cả quần áo. Bị đuổi trong nhõn 1 ngày, nghĩ đến mà rùng cả mình…

8h, hối hả đến nơi, rồi cũng đợi được đến lúc vào phỏng vấn, thằng già nhăn nhở hỏi ” Quan hệ với đồng nghiệp ?”, lạnh lùng trả lời :” Tuần 2 lần, tuần khỏe có khi 3 lần”, thằng già trợn mắt, chắc nó tiếc cái tuổi thanh xuân.

10h, đọc báo, ” Chen lấn lên xe, 2 thanh niên tử nạn “, nhìn kĩ lại thì đúng cái bến xe buýt hôm qua mình đi, đúng số hiệu xe ấy, đúng 2 cái đứa bị mình ủn xuống lúc xe sau trờ tới, thật trùng hợp…

12h trưa, cơm. Sao bây giờ cái j cũng có chất bảo quản, lẳng lặng gọi về cho bu xin ít rau củ cải thiện :” bu nhớ gửi cho con cái loại toàn phân tươi í nhé, ăn phân hóa học sợ lắm…” bu già ậm ờ, không biết có nghe rõ không, thương bu già thắt ruột.

2h chiều, đi họp phụ huynh cho thằng cháu, nghe bác hội trưởng phăm phăm phát biểu :” tôi đánh giá lớp ta, các cháu trai ai cũng có tinh, ấy là cái tinh thần học tập…” , tỉnh dậy nước dãi vòng quanh mép, lớp chỉ còn lác đác vài người…

5h, tắc đường, nan hoa cắm đầy vành, đầu lênh láng tóc. Đứng im hít khói xe nhám phổi, lắp cánh bay thì sợ quýnh dây điện chết còn đau đớn gấp bội. Cam chịu cam chịu…

8h, trà đá, thấy 1 thằng choai choai đi xe wave tàu, giật túi của chị lao công rồi phóng vèo qua chỗ mình, tiện cốc trà đá tạt thẳng vào mặt nó. Thằng choai choai cắm đầu vào cột điện, mình đứng dậy bỏ đi, phần vì ngại lên báo, phần vì cảm thấy trên đời còn nhiều việc anh hùng hơn thế. Lúc sau chạy ra xem, vẫn thấy chị lao công đứng bải lải :” thằng khốn nạn nào tạt nước vào mắt con bà….”

10h, giặt quần áo. Nhớ hồi xưa ba hay nói, nếu con chăm chỉ, con sẽ có tất cả. Đúng là sau này có thật, 2 đôi tất, 1 đôi là tất Cả, to hơn, đôi bé gọi là tất Thứ, để đi luân phiên trong 6 cái mùa đông.

11h, xem tivi, chẳng hiểu chương trình nói về cái j, chỉ biết mang máng anh Vương nào đấy làm mất nỏ thần của cơ quan, không báo công an, cũng không kêu tài vụ xuất tiền mua đền cái khác, lẳng lặng bỏ trốn cùng con gái. Trộm nghĩ về cái tính vô trách nhiệm của người Việt..

Lại đêm, ném cái dép sang mái nhà hàng xóm, ồn ào, nghe loáng thoáng “…1h rồi mà đéo cho người ta ngủ à..”, chỉnh lại đồng hồ rồi thiếp đi lúc nào không hay…


PHẦN 2 Nhật ký BỰA nhân

Phanblogs Nhật ký BỰA nhân
Phanblogs Nhật ký BỰA nhân

Sáng đang ngủ thì báo thức reo, nếu ko kịp nhớ ra báo thức = điện thọai thì đã cho nó hạ cánh trên tuờng rồi.
Xiêu Xiêu vẹo vẹo đi *, đánh răng rửa đít các kiểu, đến cửa nhà tắm thấy 1 con gián nằm ngửa. Tặc luỡi thở dài "Đáng khen cho mày bò từ chậu quần áo của tao ra đến đây mới buông súng...haizzz...".
Vừa cho bàn chải vào mồm đi đc vài đuờng cơ bản thì có tin nhắn "hình như thời khóa biểu đổi, bữa nay mày đc nghỉ á..." kệ mẹ chữ "hình như", cắm luôn cái bàn chải đang đánh dở vào ống, để tí đánh tiếp đỡ mất công bóp kem nữa, lại xiêu vẹo ra ngủ tiếp.
Đi đc 3 buớc nhớ ra trong mồm đang có bọt, quay lại nhà tắm phun bọt gấp kẻo hết buồn ngủ thì phí.
10h dậy hẳn, vệ sinh cá nhân các thứ mất đến 4'30s đồng hồ, thật là lãng phí thời gian quá.
Vừa mở gói Hảo Hảo chua cay vừa cầu nguyện...3...2...1...Mở!... Shit !!! Lại là "Chúc Bẹn May Mắn Lần Sau^^" * &*$#)*%...
Ăn uống xong xuôi, nghĩ đến việc huởng thụ cuộc sống. Hăm hở giở bóp ra...dốc nguợc...lắc lắc...2-3 tờ hóa đơn, biên lai cầm đồ nhàu nhĩ rơi ra. Lại lắc tiếp. 1 cái bằng lái xe nát bét ko có hình rơi ra. Lắc tiếp. 1 cái bùa May Mắn tiếp đất. Cảm giác chắc chắn vẫn còn cái gì nặng nặng trong bóp. Lắc thật mạnh. Bẹp! Bẹp! 2 cái Condom lần luợt hạ cánh...Bóp đã rỗng hòan tòan.
Cầm 2 cái condom lên, nhìn cái date đã trôi qua đc tầm hơn 2 tháng. Thở dài 2 cái, 1 cái cho tình hình kinh tế và 1 cái cho sự cô đơn. Haizzz...
Lục nhà chán chê moi ra đc 1 số tiền lên đến 3 nghìn Việt Nam đồng. Mừng tê tái.
Bắt đầu nghĩ đến việc tiêu xài cho xứng đáng số tiền này...
Khẽ khàng lấy chìa khóa cắm vào xe. Vặn. Đèn mo ko sáng. Liệu có phải 1 điềm may mắn chăng? Run run bắt đầu làm 1 việc mà đã mấy ngày nay chưa dám. Thời khắc này cuối cùng cũng phải đến...mở yên xe...tháo nắp bình xăng...dùng 1 cái que khều đám mạng nhện ở bên trong ra và ghé sát mũi vào...ko có dấu hiệu của 1 phân tử chất lỏng dễ cháy nào lọt vào hệ thống tế bào cảm mùi cực nhạy trong mũi cả...
Châm 1 điếu thuốc. Thở dài 1 cái và liếc nhìn sang con xe đạp cuộc 2 lốp đói không khí đã cả tháng nay...
Đạp ra đến tiệm tạp hóa gần nhà để shopping. Ngắm nghía, lựa chọn chán chê. "Bán con 3 nghìn thuốc Jet", cò quay mặc cả,khóc lóc 1 hồi cũng đc 5 điếu, hạnh phúc dâng đầy 2 khóe mắt.
Mở điện thọai lên, bật GPS chế độ dẫn đuờng để tìm 1 lộ trình ngắn nhất ra Nhà Thờ Đức Bà. Lộ trình hiện ra, nhìn ngắm nghiền ngẫm 1 hồi cho thuộc. Sau đó đi đuờng khác.
Ra đến nơi, lắc đầu nhẹ nhàng truớc những câu hỏi đầy tình cảm "uống gì ko em?" sau đó rút chai nuớc lọc đã chuẩn bị từ nhà ra và thuởng thức. Thời buổi chất hóa học tràn lan thì tốt nhất nên như thế.
Châm 1 trong 5 điếu thuốc quý giá lên và bắt đầu thuởng thức. Nhìn xung quanh, tòan cặp là cặp. Không đợi họ nhìn mình như vật thể lạ, lập tức móc điện thọai ra triển khai 1 tin nhắn dạt dào tình cảm "Em đang làm gì thế? anh nhớ em đến phát điên lên đc con chó già bé nhỏ của anh ạ". Ko quá lâu, tình cảm sẽ đc đáp lại bằng tình cảm "Ai vậy? Bị khùng hả?". Nắm chặt điện thọai đưa lên ngực nơi gần trái tim, ngửa mặt lên và nhắm mắt lại đầy mãn nguyện.
Hít thở bầu không khí trong lành đến trưa thì cũng vừa trọn hết thuốc. Lại lóc cóc mò lên xe đạp đi về, ko quên nhét cái chai rỗng vào túi truớc ánh mắt đầy quyến luyến của chàng trai chuyên thu luợm vỏ chai.
Cũng cố gắng ghé qua truờng 1 cái để tìm hứng thú nghỉ học. Thế nào còn cách truờng 10m thì có điện thọai
-Đánh bi-a ko?
-Đang lên gần tới truờng r`.
-Ừh vậy th...
-Tao qua liền nè.
Đi gần tới bi-a thì quẹo về nhà, không quên sọan 1 tin nhắn an ủi "thôi nghĩ lại rồi, tao đi học đây"
Về nhà thấy hơi mệt, cảm thấy cần 1 chút nhẹ nhàng thanh tẩy tâm hồn. Rock death đc triển khai. Thật đúng là thiên đuờng. Hình như đâu đó xen lẫn trong max volume có tiếng gì the thé chập chờn "Đủ má đang giữa trưa mà thằng trời đánh nào $%#&*%...". Âu cũng là 1 phần của âm thanh cuộc sống, thật là đáng yêu.
Đến chiều, sau 1 hồi triết lý về cuộc sống, về thói hư tật xấu của con nguời, về sự tha hóa của xã hội...cuối cùng cũng thuyết phục đc 1 công dân tốt trong list bạn bè cho giật tạm 20k. Nghĩ mà thấy thuơng nó, tiền thầy u cho lên thành phố ăn học cuối cùng lại bị xin đểu...Cuối cùng cũng tự vỗ yên lòng bằng suy nghĩ "thôi xem như nó làm rơi..."
Làm ấm lòng bằng 1 ổ bánh mì chả của bác bán bánh mì dạo tốt bụng quen thuộc "mai con trả, giờ con còn mỗi tờ 500k gia đình mới gửi..."
No nê rồi cũng cố giở sách vở ra xem. Thời gian cho việc này chiếm đến suýt sóat 7' đồng hồ. Nên biết điểm dừng, chuyện về những thành phần hóa điên vì học quá nhiều giờ không hiếm. Gấp sách vở lại thôi, thêm tí nữa có khi điên thật chứ chả đùa đc.
Chập tối bắt đầu lê thân ra Tùng ngồi. 20k cho 1 coca, hơn 10 que thuốc và trọn vẹn 4h đồng hồ chìm trong sự êm dịu của rock thật là xứng đáng. Cảm thấy tự hào về sự tiết kiệm và tiêu xài thông minh của bản thân, thật đáng nguỡng mộ.
Gần nửa đêm, yên vị 1 chỗ ngồi cạnh con xe đạp cuộc yêu quý tại công viên 23/9, đúng ngay vị trí quay mặt ra New World 5 Stars Hotel, tận huởng cảm giác không khí Luxury ít ỏi từ bên trong tràn tra và thấm vào từng tế bào. Tự hào biết bao.
Chăm chú tự nhìn vào 2 miếng rách tổ bố đầy chất art trên đầu gối quần, nhìn đến chiếc áo bảnh tỏn thiếu bột giặt đc gần 2 tuần và tự cảm thấy ngập tràn trong lòng sự hạnh phúc của việc ấm no hạnh phúc. Đâu đó có tiếng xì xào thoang thỏang "Đấy, đã bảo rồi mà, Sài Gòn tìm việc đâu có dễ", chả biết đang ám chỉ ai nữa, nghĩ cũng tội thật...
Gần 1h đêm, liêu xiêu về nhà, ngáp dài mấy cái. Cẩn thận khóa cổng kĩ luỡng, khóa cửa không quên lùa đôi dép hàng xách tay Made in Laos vào nhà. Trộm cắp giờ không hiếm, cẩn thận âu cũng là thói quen không thừa...
Trải chiếu ra, nằm dài, nhét headphone vào tai để những âm huởng ngọt ngào của Doom, Thrash...vỗ về giấc ngủ. Hình như có tiếng thở dài của con muỗi nào đó truớc khi quay đầu bay đi...Hơi buồn ngủ r`, tháo headphone, đặt báo thức bất giác mơ uớc ngày mai lại 1 tin nhắn mang tính nhân văn như tin nhắn nhận đc lúc sáng...Vẫn muốn nghe rock thêm tí nữa...
"Thôi xuống đi ông giời con, xuống để về với cơm áo gạo tiền ngày mai thôi. Ngủ mẹ mày đê."







14.2.18

lối về đất Mẹ

Phanblogs lối về đất Mẹ

lối về đất Mẹ







Con tham sân si nhiều quá nên buông bỏ đi

Phanblogs Con tham sân si nhiều quá nên buông bỏ đi

Con tham sân si nhiều quá nên buông bỏ đi





Nghệ thuật là ánh trăng lừa dối

Phanblogs Nghệ thuật là ánh trăng lừa dối
Nghệ thuật là ánh trăng lừa dối





9.1.18

Lời đắng cho cuộc tình

Phanblogs Lời đắng cho cuộc tình
Cực hại não





20.12.17

20 năm không dám cãi vợ câu nào

Phanblogs 20 năm không dám cãi vợ câu nào Hai vợ chồng đã lấy nhau gần 20 năm mà chưa từng cãi nhau lần nào. Anh em trên bến dưới thuyền đến moi tin: Mài làm thế nào để giữ được tình cảm ôn hòa lâu như vậy?

20 năm không dám cãi vợ câu nào


Anh chồng trả lời bằng cách kể một câu chuyện:


Ngày đón dâu về, con chó nhà tôi nhìn cô ấy mà sủa, cô ấy rất bình tĩnh và nói: ❗ "lần thứ nhất".

Mấy ngày sau, khi cô ấy đi lấy nước giặt đồ, khi đi ngang con chó, nó lại sủa. Cô ấy nói: ❗ "lần thứ hai".

Hôm sau, khi đang ngồi chẻ củi trước hiên nhà, con chó nhìn thấy cô ấy và tiếp tục sủa. Lần này cô ấy không nói gì, chỉ vung tay lên và thế là đầu con chó rơi xuống đất. Lúc đó tôi trông thấy thì quá tức giận nên hét lên: "Cô điên à?".
Cô ấy cũng rất bình tĩnh và quay sang tôi nói: ❗"lần thứ nhất".
Kể từ đó đến nay, chúng tôi trải qua cuộc sống hạnh phúc và chưa bao giờ cãi nhau



8.8.17

Không nên đơn giản hơn bản chất của nó

Phanblogs “Everything should be made as simple as possible, but not simpler.” Mọi thứ đều nên đơn giản, càng đơn giản càng tốt, nhưng không nên đơn giản hơn bản chất của nó.-Albert Einstein



“Everything should be made as simple as possible, but not simpler.” Mọi thứ đều nên đơn giản, càng đơn giản càng tốt, nhưng không nên đơn giản hơn bản chất của nó.-Albert Einstein 

“Everything should be made as simple as possible, but not simpler.”
Mọi thứ đều nên đơn giản, càng đơn giản càng tốt, nhưng không nên đơn giản hơn bản chất của nó.
Một người Cha đơn giản tối thiểu nhất là gì. Một người Mẹ đơn giản tối thiểu nhất là gì. Một người Vợ đơn giản tối thiểu nhất là gì. Một người Chồng đơn giản tối thiểu nhất là gì. Một người bạn đơn giản tối thiểu nhất là gì. Một tình yêu đơn giản tối thiểu nhất là gì. Một đam mê đơn giản tối thiểu nhất là gì. Nếu không có nó thì không tồn tại cái gọi là nó nữa . bla bla

3.8.17

chữ bác sỹ

Phanblogs Bạn lầm rồi! Ngay cả người nhà của ông ấy cũng không thể đọc đựơc! Chuyện kể một bác sĩ đi công tác lâu ngày về nhà hỏi vợ: Ở nhà có gì lạ không em? Không có gì- vợ trả lời- À, mà cái thư anh gởi về cả nhà không ai đọc được, phải mang ra nhà thuốc nhờ họ quen chữ bác sĩ đọc giùm! Trời- bác sĩ kêu lên!- chuyện gia đình mà em đưa cho người ta đọc sao! Rồi họ có nói gì không? – Không, họ chỉ lẳng lặng lấy mấy thứ thuốc ra bán. Rồi sao nữa? Bác sĩ nóng ruột hỏi. Thì em cho thằng nhỏ uống, nó cũng bớt nhiều rồi!






Họ và tên: Quang
Địa chỉ: Trần Cung
Cân nặng: 16kg
Chẩn đoán: viêm phế quản.
augmentin x10goi.
ngày 2g/2lan.
azithromycin 250mg.
ngày 1lan; mỗi lần 2/3 viên.
alpha choay 6vien.
ngày 2v/2 lần

4.1.17

Tạm biệt 2016

Phanblogs lâu lắm mới gặp lại người bạn cũ.

Mình đã có một năm 2016 không thể tuyệt vời hơn :D Và đây là lúc "kiểm đếm" lại những gì đã diễn ra trong năm nay :")

Bắt đầu mở màn một năm bay lượn bằng chuyến đi Myanmar vào tháng 1. Lần đầu tiên trong đời mình biết như thế nào là thiên đàng giữa hạ giới khi sống thảnh thơi ở Bagan - một thành phố yên tĩnh tới mức mình có thể nghe tiếng tim mình đập. Và khi về lại Sài Gòn mình phải mất mấy ngày để hạ cạnh xuống đất chứ không là tinh thần cứ treo ngược ở ngọn cây. Mình đã đưa ba mẹ và em họ mình đi Thái Lan chơi lần đầu tiên, một chuyến đi tươm tất và nhiều ý nghĩa với cả nhà. Như tự hứa với lòng, hàng năm mình sẽ đưa gia đình mình đi chơi đâu đó. 2016 mình đã đưa ba mẹ đi Thái Lan, Đà Lạt và Phú Quốc, cả nhà đều vui ^.^

Tháng 5-6 mình đã có chuyến đi Mỹ thật tuyệt vời với nhiều trải nghiệm mới mẻ. Mình sẽ luôn nhớ tin nhắn đi lạc của chị Vân "chời quơi chồng ơi bé Ngân nó bị sốt", thấy thương chị Vân quá trời quá đất. Hay như lần đi lạc loanh quanh ở trạm caltrain, phải tận mấy bạn dẫn mình đi mới lên đúng tàu về nhà. Nhớ cả món xôi của hai vợ chồng anh Cảnh chị Huyền làm cho mình ăn nữa. Những ngày đi bộ mải miết ở các đại lộ New York, rồi một vòng Central Park đến mỏi cả chân nhưng vẫn thích thú lắm. Dĩ nhiên là không bao giờ quên chuyến tàu amtrak từ New York đến Chicago hơn 22 tiếng mà lại còn bị hỏng tàu trước khi đến ga cuối chừng 5 phút. Những tháng ngày ở Madison chơi với Mas, rồi đi với chị Hương tới ngôi nhà kỳ dị trên hòn đá... Mình cũng quyết định thay đổi kiểu tóc vào một ngày đẹp trời khi ở nhà chị Hương, dùng kéo cắt tóc mái mà không chút ngại ngần gì.

Mình đã được nếm mùi thế nào là mùa đông ở Helsinki khi mũi đau lên vì lạnh, thậm chí còn chảy cả máu mũi. Rồi nhớ mãi suối nước nóng ở một nơi xa xa giữa Đài Bắc, nơi mình đã có những phút giây vừa tắm vừa tám với "người tình không bao giờ cưới" Kim Nhung Aquarius :))))) Tháng 12 - khi còn vài ngày là hết năm - mình quay trở lại Chicago bằng một chuyến bay dài đằng đẵng nhớ đời. Chưa bao giờ mình có chuyến bay gây ấn tượng sâu đậm vậy luôn :))))

Chưa năm nào bay nhiều như năm nay. Hôm nay kiểm tra thẻ thành viên của VNA thì ghi nhận mình đã bay hơn 30.000 dặm, đó là chưa kể còn gần chục chuyến bay nội địa chưa được cộng dặm và mình thì toàn bay giá rẻ nên tỉ lệ cộng dặm cũng thấp hơn rất nhiều so với các đại gia khác ^^ Trung bình mỗi tháng mình ở nhà được... 1 tuần, mẹ sắp cho mình chuyển hộ khẩu lên máy bay rồi @.@

Lần đầu tiên mình cùng em trai mình cùng trợ lý mình, ba chị em, làm sự kiện Facebook Hackathon với quy mô lớn và chuyên nghiệp nhất. Từ đó mình học được nhiều thứ, cũng quyết định chỉ tập trung làm hackathon thôi và có hàng tá cách tổ chức hackathon vui vui mà hay hay sẽ được áp dụng trong 2017. À Twenty JSC của mình cũng đã trở thành agency chính thức của Facebook, không phải bán quảng cáo hộ FB đâu ạ, phụ trách tổ chức các sự kiện lớn nhỏ của FB trong 2016 và cả 2017 sắp đến nữa.

Lần đầu tiên mình public speaking bằng tiếng Anh trước hơn 20 sinh viên MBA đến từ Mỹ và chia sẻ cho họ biết về hệ sinh thái khởi nghiệp Việt Nam. Điều này cũng đã giúp mình có được record tốt để tiếp tục quản lý vài nhóm sinh viên MBA như thế vào năm sau. Ai có công việc gì mà cần thực tập viên xịn không cần trả lương thì đăng ký chỗ trước với mình nha :)

Lần đầu tiên mình đi làm từ thiện ở miền Trung với thật nhiều cảm xúc. Bên cạnh sự thấu hiểu và có cái nhìn khác về cuộc sống này, chuyến đi đến Quảng Bình nhân dịp sinh nhật mình còn giúp mình tìm về children trauma của mình và học cách chấp nhận bản thân nhiều hơn. Có thể nói tâm hồn mình đã được xoa dịu và lấp đầy bằng tình yêu thương cho chính bản thân mình, xoá bỏ nhiều mặc cảm trong quá khứ và dần nhận ra: hạnh phúc là điều giản đơn.

Mình bắt đầu tham gia góp phần xây dựng một phần các hoạt động trong các dự án của nhà nước - lần đầu tiên bao giờ cũng khó hiểu, cũng rối rắm, nhưng cũng thật thú vị. Hiển nhiên là mình thấy một số kết quả tích cực, và mình cũng muốn tiếp nối hoạt động này vào những năm về sau nữa, vì đó cũng là điều mình thích cống hiến cho cộng đồng khởi nghiệp này.

Mình vẫn còn hứng thú với ICT startups nhưng đồng thời mở rộng lĩnh vực quan tâm ra thêm ở nhiều mảng khác có ích cho cuộc sống hơn. Mình có tìm hiểu và tham gia một phần như là bạn bè với một nhóm khởi nghiệp làm phim ảnh, sự kiện này cho mình biết được là đâu đó mình cũng có chút "nghệ thuật" lắm. Rồi mình được làm việc cùng với một công ty khởi nghiệp biotech ở Đà Nẵng mà mình đã quá mê người cô sáng lập công ty đó.

Mình cũng bắt đầu năng động xông xáo hỗ trợ các thành phố khác nhiều hơn, không giới hạn ở Sài Gòn hay Hà Nội nữa mà thường xuyên có mặt ở Đà Nẵng - Cần Thơ với mật độ dày đặc hơn. Năm nay mình cũng có hân hạnh và vinh dự trở thành một trong những giám khảo vòng loại của chương trình Shark Tank, một gameshow mình rất yêu thích từ xưa tới giờ. Được nghe nhiều câu chuyện hay, được truyền cảm hứng từ những cô chú anh chị khởi nghiệp, chưa bao giờ thấy cuộc đời của mình vui vẻ và ý nghĩa đến thế :)

Còn hằng hà sa số điều mình không kể hết được, mình cũng ít dùng social media đi và thấy đời đẹp hơn nhiều lắm. Mình ghi chép mỗi ngày để nhớ những gì đã qua, dĩ nhiên là ở một nơi bí mật. 2016 cũng cho mình gặp nhiều người đặc biệt, mỗi người đặc biệt ấy lại cho mình những cảm xúc và bài học khác nhau. Tất cả giúp mình ngày càng học dần cách hiểu bản thân mình hơn. Mình luôn biết ơn và trân trọng tất cả những mối quan hệ đó, dẫu tốt xấu thế nào, dẫu có còn đi cùng với nhau trong công việc hay trong cuộc sống hay không, thì những người ấy cũng đã giúp mình thêm trưởng thành rất nhiều. 2016 cũng ghi nhận là mình làm việc nhiều hơn nhưng lại ít xuất hiện công khai hơn, thông thường chỉ thích hỗ trợ người này người kia, cũng không bon chen điểm danh hay giành giật danh hiệu gì của ai. Cuộc đời này quá ngắn cho những dự định công việc của mình, nên thay bằng thời gian đi bon chen thì mình dành thời gian làm việc mình thích :D

2017 của mình cũng không có gì nổi bật lắm đâu, sẽ lại tiếp tục những câu chuyện ở trên một cách sâu sắc hơn. Và như thông lệ, đoán xem mình đang ở đâu? He he, mình viết những dòng này khi đang ở một vùng xa xa trung tâm Madison - Mỹ. 2017 sẽ được mở màn bằng việc lần đầu tiên mình tham gia tổ chức Tết Việt trên đất Mỹ cùng chị Hương. Hah! Sẽ còn hằng hà sa số những chuyện hay ho trong năm mới nữa đó ;)

nguồn : người bạn cũ sauxanhh



23.10.16

Thanh niên cứng

Phanblogs Tôi gặp một cô gái và tôi rất yêu cô ta. Sau một thời gian tán tỉnh, tình yêu của tôi được cô ấy chấp nhận. Hôm nay, sau khi hai chúng tôi đi chơi về, cô ấy rủ vào nhà, khép cửa lại và nói khẽ với tôi: "Nhà em đây, bây giờ em sẽ cho anh tất cả những gì anh muốn".
Cậu thấy chiếc xe máy hồng này hợp với chứ ? Mình mới ở đó về. Ahihi





10.8.16

Tin nhắn không dấu

Phanblogs Tin nhắn không dấu.- phong ba bão táp không bằng ngữ pháp VIỆT NAM

1. Con nhắn tin:
MSG: "Bo ve ngay, me dang om 1 thang tren giuong!"
KQ: Ông bố lao ngay về bất kể ngày đêm: "Đâu, thằng nào!"

2. Cô giáo nhắn tin cho đồng nghiệp mời họp:
MSG: "Em dang o truong, moi cac anh den phong hop du"
KQ: Không dám nói .

3. Em gái nhắn tin cho người yêu:
MSG: "Anh oi! ba ma em khong co nha, em dang coi quan, den ngay di anh, muon lam roi. Tien the mua bao moi nhe, o nha toan la bao cu… ma thoi khong can mua bao dau, em vua mat kinh roi, khong nhin duoc nua anh oi, den ngay di… muon lam roi".
KQ: Nhà thuốc tây bán được một lố Trust!

4. Mẹ nhắn tin cho con gái:
Msg: "May dang o dau?"
Con gái nhắn lại: "Con di cho!"
Mẹ: "Tao hoi may dang o dau?"
Con gái: "Di cho di cho, con di cho!"
Mẹ: "Do thu mat day, may dam chui tao con di cho a?"

19.7.16

Lý do để ảnh vợ trong ví

Phanblogs Lý dođể ảnh vợ trong ví

Hôm trước, khi chồng mở ví, mềnh mình nhìn lướt qua mà giật cả nảy vì thấy ảnh mình trong đó. Bỗng xúc động nghẹn ngào...Bao nhiêu năm sống cùng với nhau, kg ngờ giờ chồng mình lại lãng mạn đến thế. Mất mấy đêm liền mình thao thức kh ngủ được, chắc lão ấy yêu mình lắm đây, chắc lão ấy đội ơn mình lắm đây vì mình đẻ liền một mạch cho lão ấy hai thằng con trai giống lão ấy như đúc, có hôm nửa đêm, mình còn bật dậy soi đèn pin xem có đúng là lão chồng dân xd khô khan của mình không...
Hôm qua, mình thẽ thọt:
- Công việc bố Sơn dạo này bận lắm à
-ừ, bù hết cả đầu, lúc nào cũng căng thẳng, mệt mỏi...
(đúng là lão ấy lấy mình ra làm động lực rồi)- Anh mới để ảnh của em trong ví à,
- Ừ, vợ biết rồi à
- (cười duyên dáng) vâng, mỗi lần mệt anh lại ngắm ảnh em à?
- ừ, mỗi khi mệt hay chán nản, anh lại lôi ảnh em ra xem, hết cả mệt, hiệu quả lắm.
- (ôi cha mẹ thánh thần ơi) sao kg bảo em để chọn cho cái nào xinh xinh một tí mà lại chọn cái em phùng mồm trợn mắt lên thế...
- phải chọn cái đúng bản chất chứ, hiệu quả càng nhanh
- ủa, sao lạ vậy
- ừ, mỗi khi nhìn ảnh em, anh thầm nghĩ "mình đã ở được với con mẹ này 7 năm rồi, nếm trải đủ rồi, mình vẫn sống tốt, ba cái việc vặt này ngán gì", thế là việc gì với anh cũng là muỗi
- &¥$%|#{€~$¥|.



8.7.16

tốn thời gian để lang thang và bận tâm tới lời nói của những kẻ ngu ngốc

Phanblogs Chuyện kể rằng, ngày nọ, một chàng trai trẻ tới gặp nhà thông thái và nói: “Con đang thực sự khổ sở vì cảm giác mình là một người vô dụng và con không còn thiết sống nữa. Ai cũng nói rằng con thất bại và thật ngu ngốc."



Người đàn ông thông thái liếc nhìn chàng trai trẻ và trả lời vội vàng: “Xin thứ lỗi cho ta, ta rất bận và không thể giúp con được. Có một vấn đề cấp bách hơn cần được ta giải quyết”. Sau đó, nhà thông thái ngưng lại một lúc, suy nghĩ và nói thêm: “Tuy nhiên nếu con đồng ý giúp, ta sẽ không quên đền đáp”.

“Dĩ nhiên rồi”, chàng trai trẻ nhanh chóng trả lời. “Tốt”, nhà thông thái tháo chiếc nhẫn nhỏ có viên đá quý trên ngón tay ra.

"Hãy lấy ngựa của ta và đến chợ. Ta cần bán chiếc nhẫn này ngay lập tức để trả nợ. Hãy cố bán ở mức giá tốt nhất và nhớ là không được bán với giá ít hơn 1 đồng tiền vàng. Hãy đi ngay bây giờ và trở lại nhanh nhất có thể".

Chàng trai trẻ cầm chiếc nhẫn và phi nước đại trên lưng ngựa. Khi tới chợ, cậu ta đã chào mời rất nhiều nhà buôn. Ban đầu có một vài người hứng thú nhưng sau khi nghe chàng trai nói rằng anh sẽ không bán với giá ít hơn 1 đồng tiền vàng, họ bắt đầu bỏ đi.

Một số người thậm chí không ngần ngại cười nhạo chàng trai, một số khác đơn giản chỉ quay mặt đi. Chỉ duy nhất một thương gia đã có tuổi dành thời gian giải thích với chàng trai rằng 1 đồng tiền vàng là mức giá quá đắt cho chiếc nhẫn này và mức giá tốt nhất có lẽ chỉ là 1 đồng tiền bạc.

Nghe những lời nói đó chàng trai trở nên hết sức buồn rầu. Cố gắng đi khắp cả khu chợ để tìm kiếm người mua nhẫn nhưng bất thành, chàng trai ủ rũ cưỡi trên lưng ngựa với tâm trạng hoàn toàn thất vọng. Anh quyết định quay về gặp nhà thông thái.

“Thưa ngài, con đã không thể thực hiện được yêu cầu ngài đưa ra. Mức giá tốt nhất con có thể bán chiếc nhẫn này chỉ là 2 đồng tiền bạc nhưng ngài đã dặn không được đồng ý bán với giá ít hơn 1 đồng tiền vàng. Tuy nhiên mọi người đều nói chiếc nhẫn này không đáng giá nhiều như vậy”.

“Chàng trai, đó là một điểm vô cùng quan trọng. Trước khi cố gắng bán được chiếc nhẫn, sẽ là không tồi nếu như dành thời gian xác định giá trị thật sự của nó. Và ai có thể làm điều này tốt hơn một người thợ kim hoàn? Hãy tới hỏi ông ấy và tìm ra giá trị thực của chiếc nhẫn. Nhưng hãy nhớ rằng bất kể ông ấy đưa ra mức giá bao nhiêu cũng không được bán. Thay vào đó, hãy quay trở lại gặp ta”.

Chàng trai lại cưỡi lên lưng ngựa và đến gặp một người thợ kim hoàn. Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng bằng kính lúp và đặt lên cân tiểu vi, người thợ nói: “Hãy nói với sư phụ của cậu rằng hiện tại tôi không có đủ để đưa cho ông ấy hơn 58 đồng tiền vàng để mua chiếc nhẫn. Nhưng nếu cho thêm thời gian, tôi có thể trả với giá 70 đồng tiền vàng”.

“70 đồng tiền vàng”, chàng trai kêu lên kinh ngạc. Anh cười và cảm ơn người thợ kim hoàn, sau đó phi ngựa nước đại về gặp nhà thông thái.

Khi nghe câu chuyện mà chàng trai trẻ kể lại, ông nói: “Chàng trai, hãy luôn nhớ rằng, cậu cũng giống như chiếc nhẫn này vậy. Quý giá và độc nhất. Chỉ các chuyên gia mới có thể đánh giá được giá trị đích thực của bản thân cậu. Vì vậy tại sao cậu phải tốn thời gian để lang thang và bận tâm tới lời nói của những kẻ ngu ngốc?



Phan: Tốt nhà thông thái nói : bây giờ con hãy đưa ta 69 đồng tiền vàng. 3 ngày sau con hãy cầm chiếc nhẫn này đến người thợ kim hoàn và để lại với giá 70đồng. Phần còn thừa coi như món quà ta tặng con về sự ham học hỏi.3 ngày sau : người thợ kim hoàn biến mất. chàng trai quay lại gặp nhà thông thái để xin ý kiến.
nhà thông thái nói : bài học1 không có bữa ăn nào miễn phí. 2 hãy tin vào thị trường con sẽ thành công. 3 69 là con số đẹp hãy vận dụng nó khi có thể

thu tiền theo nhu cầu mà giá trị dưới mức kỳ vọng thì coi chừng

Phanblogs

thu tiền theo nhu cầu. mà giá trị dưới mức kỳ vọng thì coi chừng



26.11.15

Đắng... à mà thôi

Phanblogs Vịt con xấu xí hoá thành thiên nga, không phải vì nó đã cố gắng hết mình, mà vì bố mẹ nó vốn là thiên nga.

2. Những người hay cười thì sẽ gặp may. Nói thật nếu toàn gặp xui thì họ đã chả mở miệng ra cười nổi.
3. Tôi thấy có ba chuyện cực kì hoang đường trên đời: 
-1. Vào rừng chặt cây làm giấy rồi viết lên giấy "Hãy bảo vệ rừng xanh.”
-2. Lấy tiền của bố mẹ vào quán Karaoke ngêu ngao “Lòng mẹ, Cha yêu”.
-3. Gặp chàng nào cũng lả lơi xong rồi than trai tốt đi đâu hết rồi.
4. Nhiều lúc bạn chưa dồn mình vào đường cùng thì bạn còn chưa biết mình bất tài đến đâu.
5. Những người xuất sắc hơn bạn đang cố gắng từng giây từng phút, vậy bạn cố gắng có tác dụng gì?
6. Nếu bạn cảm thấy mình vừa nghèo vừa dốt, đừng buồn, ít nhất khả năng nhận xét của bạn là chính xác.
7. Đôi lúc bạn phải cay đắng thừa nhận rằng, bạn cố gắng hết mình cũng chẳng bằng người ta làm qua loa cho xong.
8. 99% chuyện trên đời đều có thể giải quyết bằng tiền, 1% còn lại được giải quyết bằng nhiều tiền hơn.
9. Đừng lo giảm cân nữa, bạn xấu có phải do béo đâu.
10. Cô bé Lọ Lem cuối cùng lấy được Hoàng Tử nhưng đừng quên cô ấy vốn dĩ là con nhà quý tộc.
11. Mỗi lần đọc nhật kí đi phượt khổ sở gian nan của các bạn, thực lòng mình nghĩ: Nghèo thế thì thôi ở nhà đi, bày đặt vạ vật ngoài đường làm gì? bỏ
12. Chuyện hôm nay chưa giải quyết được, đừng sốt ruột, vì ngày mai cũng chả giải quyết được đâu.
13. Mục tiêu cuộc đời tôi là: 30 tuổi mua một căn hộ trong thành phố. Hiện nay mục tiêu đã đạt được một nửa: Tôi đã 30 tuổi.
14. Dù có phải thất bại 99 lần, tôi cũng sẽ cố làm tròn thành số chẵn.
15. Bạn biết vì sao tự cổ chí kim hồng nhan bạc mệnh không, vì chẳng ai quan tâm những cô gái xấu sống được bao lâu cả.
16. Bill Gates thôi học theo đuổi ước mơ, trở thành một trong những người giàu nhất thế giới, nhưng chớ quên ông ấy thôi học ở trường đại học Havard đấy.
17. Ngày nay bố mẹ nào cũng cho con đi học lớp này lớp kia từ sớm, mong con mình không thua ở vạch xuất phát, tiếc là có những đứa trẻ đã đẻ ra ở vạch đích rồi.
18. Năm đó thầy cô đều bảo tôi không thể đậu nổi đại học, tương lai chỉ có thể đi làm phụ hồ. Tôi đã nỗ lực hết mình, cuối cùng vào được đại học. Ra trường tôi bèn đi làm thợ hồ, tôi muốn chứng minh cho họ thấy, làm thợ hồ là cái số rồi, chả liên quan gì vào đại học hay không.
19. Đừng nói câu chuyện Lọ Lem tốt đẹp dường nào, nếu giày vừa chân thì đã chả tuột ra. Nếu Hoàng Tử yêu nàng nhiều thế thì đã chẳng quên mặt sau một đêm, phải đi tìm nàng bằng chiếc giày. Mà ngay từ đầu người Hoàng Tử yêu là Lọ Lem trong bộ dạng tiểu thư xinh đẹp lộng lẫy chứ không phải cô bé nhem nhuốc rách rưới. bỏ
20. Nếu 10 năm sau anh chưa lấy vợ, em chưa lấy chồng, vậy thì chúng ta thật thảm quá, thảm quá đi.
21. Internet là một phát minh vĩ đại. Ngày trước làm bài chúng ta phải lật tung đống sách lên tìm số liệu dẫn chứng, bây giờ chỉ cần lên mạng, trong chớp mắt bạn sẽ quên béng chuyện phải làm bài tập ngay. bỏ
22. Nếu bạn cực kì cuồng si ai đó, đơn giản vì bạn không xứng với người ta.
23. Những cô nàng bị kêu là mắc bệnh công chúa chỉ có hai nguyên do: xấu và nghèo. Nếu cô ấy vừa đẹp vừa giàu? Xin lỗi đi, cô ấy không mắc bệnh công chúa, vì cô ấy đích thực là công chúa.
24. Bảy chú lùn đối xử tốt với Bạch Tuyết cỡ nào cũng chẳng bằng một nụ hôn của Hoàng Tử đẹp trai giàu có.
25. Nếu bạn được nhiều chàng trai theo đuổi, không phải vì bạn đẹp nghiêng nước nghiêng thành đâu, nó chỉ chứng minh bạn quá lả lơi, đã cho họ cơ hội tán tỉnh.
26. Dù thời gian làm tàn phai nhan sắc, nhưng bạn yên tâm, nó bất lực trước bạn.
27. “Dù cả thế giới phản đối, tớ cũng sẽ kiên trì giấc mơ đến cùng.” 
“Cậu là ai mà cả thế giới phải phản đối?”
28. Đừng khoe là bạn đã tăng ca hoàn thành nốt công việc, nó chỉ cho thấy năng lực làm việc yếu kém và khả năng vạch kế hoạch tệ hại của bạn thôi. bỏ
29. Đời này anh chỉ tiễn em được đến đây, chặng đường về sau em hãy tự mình bảo trọng, hãy yêu thương mình nhiều vào. Vì anh không còn yêu em nữa, cũng không rảnh hơi chăm sóc cho em nữa.
30. “Đừng để ý đến tiền bạc, quyền lực, chết đi thì ai cũng chỉ là một nắm tro thôi.” 
“Vậy cậu giải thích thế nào về Kim Tự Tháp?” bỏ
31. Yêu từ cái nhìn đầu tiên chỉ xảy ra với những ai có khuôn mặt khả ái thôi.
32. Ngày hôm qua đã kết thúc rồi, một ngày mới lại bắt đầu, có phải giấc mơ của bạn lại trôi xa chút rồi không?”

25.10.15

Anh voi ơi ! em đã có thai với anh rồi

PhanblogsCó 1 con voi và 1 con kiến nói chuyện với nhau- Con kiến nói thầm vào tai con voi rằng :
" Anh voi ơi ! em đã có thai với anh rồi "
⚡ Voi..........ngất
Sau khi tỉnh dậy vì câu nói của kiến ,voi đã nói với kiến 1 câu khiến cho ⚡kiến ngất luôn :
- Kiến ơi ! anh với em làm lại 1 lần nữa đi !!
.
.
.
.
1 con tê giác đi đến nói với voi và kiến 1 câu, sau khi nghe xong cả ⚡ voi và kiến đều lăn ra ngất:
.
.
.
- Con là con của bố mẹ đây.




Bóng nhỏ đường chiều

Phanblogs
Bóng nhỏ đường chiều