SAṂSĀRA: LUÂN HỒI
Thấy sư quét lá sau chùa
Nhỏ xin chiếc lá làm bùa hộ thân.
Sư rằng lá rụng đầy sân
Muốn nhiêu cũng được đâu cần phải xin.
Nhỏ cười một nụ tinh ranh
Ðây cần chi lá, xin tình đấy thôi.
Sư cười : sao phải chọn tôi
Ngoài kia kẻ muốn luân hồi thiếu chi.
Tôi giờ nương bóng Ðại Bi
Trái tim hoá đá còn gì để cho.
Vi vu gió quyện mặt hồ.
Đâu đây có tiếng Nam Mô thật buồn.
Nhỏ về trong nắng hoàng hôn
Sư nghe tiếng lá vỡ giòn trong tim.
Đời tu là cuộc trốn tìm
Người tu cũng có nửa tim luân hồi.
Sân chùa lá vẫn cứ rơi
Vô tri đâu biết có người bâng khuâng.
Ngó lên toà Phật khói dâng
Sư buồn mình lại một lần tình si
Đời giờ bình bát, lá y
Mốt mai về núi thêm chi nợ đời
Sư thầm niệm Phật trên môi
Đài cao Phật tượng mỉm cười vô ngôn.
-Sư Toại Khanh
Nguồn ảnh: Sư huynh
Ghi chú: 6+122+140
Thống kê SÁCH đọc nhiều theo thời gian