Khi thở vào, con thấy con đã về. Khi thở ra, con thấy con đã tới. Thở vào, con đã về trong phút giây hiện tại và tiếp xúc với những mầu nhiệm của cuộc sống quanh con. Thở ra, con đã tới và an trú thảnh thơi trong giây phút hiện tại, trong tịnh độ hiện tiền, đó là quê hương đích thực là sự sống của con. Trong những kiếp đã qua và ngay cả trong kiếp này, con đã từng rong ruổi không ngừng để tìm về quá khứ và hướng tới tương lai mà bỏ quên giây phút hiện tại. Giờ đây con không muốn con như vậy nữa, con muốn thực sự trở về để có mặt cho con, cho mỗi hơi thở vào và hơi thở ra của con. Con biết nếu con về được tới được thì cha mẹ và tổ tiên trong con cũng về được tới được, điều này có thể thực hiện chỉ trong khoảng một hơi thở vào hay một hơi thở ra. Đã về, đã tới thì con đâu cần phải làm gì nữa, con có thể mặc tình thích ý rong chơi và tổ tiên trong con cũng có thể mặc tình thích ý rong chơi trong cõi Bụt.
Search
10.2.12
Đã về đã tới
Phanblogs
Labels:
Đã về đã tới,
làng Mai,
Thích nhất hạnh,
thiền