MUỐI MÀ KHÔNG MẶN
Có một vị tự xưng là thiền giả, đến thăm và xin được ở lại thiền viện. Ông hỏi về phương cách chúng tôi tu tập, và tôi trả lời, “Nếu sống ở đây, ông không thể giữ tiền hay lưu giữ thứ gì. Chúng tôi sống theo giới luật”.
Vị ấy nói mình thực hành hạnh không bám chấp.
Sư nói: “Tôi không hiểu ý ông”.
Ông ta hỏi, “Nếu con sử dụng tiền mà không bám chấp, con có thể ở lại đây không?”
Nên sư nói, “Dĩ nhiên. Nếu ông ăn muối mà nói muối không mặn, thì ông có thể ở lại. Nếu ông chỉ tuyên bố là mình không bám chấp chỉ vì ông không muốn tuân giữ giới luật rắc rối, thì khó mà ở lại đây. Nhưng nếu ông ăn muối mà không thấy mặn, thì tôi sẽ tin ông. Ông có thể thực sự ăn cả ký muối mà không thấy mặn? Việc không bám chấp là điều không thể chỉ nói ngoài cửa miệng. Nếu ông nói năng theo kiểu đó, thì ông không thể sống ở tu viện này”.
Sau đó, vị thiền giả ra đi.
Nguồn: Pháp đơn giản 108 Ẩn Dụ Về Pháp -thiền sư Ajahn Chah.
Ghi chú: 12+129+142
Thống kê SÁCH đọc nhiều theo thời gian