Search

26.1.16

con của bà bị đần chúng tôi không cho nó tới trường nữa đâu

Phanblogs “HE WAS TOO STUPID TO LEARN ANYTHING”

Một ngày nọ cậu học trò Thomas Edison về nhà và đưa cho mẹ 1 tờ giấy. Ông ấy bảo rằng “thầy giáo đưa cho con tờ giấy này và bảo chỉ đưa cho mẹ”. Đôi mắt bà mẹ đẫm lệ khi đọc to bức thư cho con trai: “con của bà là 1 thiên tài. Trường này quá nhỏ cho cậu ấy và không đủ giáo viên giỏi để đào tạo cháu. Bà hãy tự giáo dục cháu nhé.”

Nhiều năm sau khi bà mẹ qua đời và ông trở thành một nhà phát minh lớn nhất của thế kỷ. Một ngày kia ông xem lại đồ đạc cũ của gia đình, đột nhiên ông thấy một mảnh giấy cũ gập lại dưới góc của ngăn kéo bàn. Trên mảnh giấy có ghi “con của bà bị đần, chúng tôi không cho nó tới trường nữa đâu.“Edison đã khóc hàng giờ liền và ông ấy đã viết những dòng này lên nhật ký: Thomas Alva Edison là một thằng đần được sinh ra bởi một người mẹ anh hùng. Và ông ta đã trở thành một thiên tài thế kỷ.



24.1.16

7 năm trên Facebook

Phanblogs 7 năm trên Facebook





Mất mẹ tớ cảm thấy thiêu thiếu thế nào ấy

Phanblogs Mạnh mẫu là mẹ của thầy Mạnh Tử. Thường nói : Mạnh mẫu trạch lân, nghĩa là : Bà mẹ của Mạnh Tử chọn chỗ ở có láng giềng tốt mới ở để dễ dạy con.

Theo Liệt Nữ Truyện, Mạnh Tử, tên là Mạnh Kha, mồ côi cha từ năm 3 tuổi, ở với mẹ, nhà nghèo, ở gần nghĩa địa nơi chân núi. Mạnh Kha thường thấy người ta đào đất đem chôn quan tài người chết, rồi nằm lăn ra khóc. Mạnh Kha về nhà, cùng với lũ trẻ nhỏ ở cùng xóm, bắt chước chơi trò chôn cất và nằm lăn ra khóc.
Mẹ của Mạnh Kha là Bà Chương thị, thấy thế thì nói rằng :
- Chỗ nầy không phải là chỗ cho con ta ở được.
Bà dọn nhà ra ở gần chợ. Mạnh Tử thấy người ta buôn bán, tráo trở đảo điên, thêm bớt, nói thách nói gạt. Cậu bé Mạnh Kha về nhà cũng bắt chước đùa nghịch một cách đảo điên như người ở ngoài chợ.
Bà mẹ của Mạnh Kha thấy thế thì nói :
- Chỗ nầy cũng không phải là chổ để con ta ở được.
Bà liền dọn nhà đến ở cạnh một trường học. Câu bé Mạnh Kha thấy trẻ con đua nhau cặp sách vở đi học tập rất có lễ phép, cậu về nhà cũng bắt chước học tập lễ phép và cặp sách vở. Bà mẹ của Mạnh Kha bây giờ mới vui lòng nói :
- Chỗ nầy con ta ở được.
Một hôm, Mạnh Kha thấy nhà hàng xóm giết heo làm thịt, về nhà hỏi mẹ :
- Người ta giết heo để làm gì thế hả mẹ ?
Mạnh mẫu nói đùa với con :
- Để cho con ăn thịt đấy.
Nói xong, Bà biết mình lỡ lời nên ân hận, thầm nghĩ : Ta đã nói lỡ lời rồi. Con ta còn thơ ấu, trí thức mới mở mang, mà ta nói dối với nó thì chẳng hóa ra ta dạy nó nói dối sao !
Rồi Bà ra chợ mua thịt heo về nấu cho con ăn thật.
Lại một hôm, cậu Mạnh Kha đi học, bỗng bỏ về nhà chơi. Mạnh mẫu đang ngồi dệt vải trên khung cữi, bèn đứng dậy, kêu con lại, chỉ tấm vải trên khung, rồi Bà cầm dao cắt ngang. Cậu bé Kha cả kinh hỏi mẹ :
- Sao mẹ lại cắt ngang bỏ tấm vải như thế ?
Mạnh mẫu đáp :
- Con đang đi học mà con bỏ ngang trở về nhà thì cũng giống như mẹ đang dệt tấm vải nầy mà cắt ngang như thế.
Cậu bé Kha liền hiểu được ý mẹ, cậu cảm thấy xấu hổ, và từ hôm đó trở đi, cậu chuyên cần học tập, không dám chểnh mảng, cậu hay học tập việc tế lễ, việc học mỗi ngày một tăng tiến.
Khi lớn lên, Mạnh Kha theo học với thầy Tử Tư, tức là thầy Khổng Cấp, cháu nội của Đức Khổng Tử.

Câu chuyện “Tăng Sâm giết người”...


" Sách Cổ học tinh hoa của Trung Quốc có kể chuyện rằng: Thời Xuân Thu có ông Tăng Sâm người đất Phi là học trò đức Khổng Tử. Ông tính tình chân thật và có hiếu, về sau truyền được đạo của Ngài.

Lúc bấy giờ có kẻ trùng tên với ông giết chết người. Một người hớt hải chạy đến báo mẹ ông Tăng Sâm rằng: “Tăng Sâm giết người.” Bà mẹ nói: “Chẳng khi nào con ta lại giết người”. Rồi bà điềm nhiên ngồi dệt cửi. Một lúc lại có người đến bảo: “Tăng Sâm giết người.” Bà mẹ không nói gì, cứ điềm nhiên dệt cửi. Một lúc lại có người đến bảo: “Tăng Sâm giết người”. Bà mẹ sợ cuống cuồng, quăng thoi, trèo qua tường chạy trốn.

Tăng Sâm vốn là người hiền hậu, hiếu thảo nên bà mẹ tin con không thể là kẻ giết người. Vì thế hai lần trước có người bảo "Tăng Sâm giết người", bà mẹ không tin. Nhưng đến lần thứ ba thì bà mẹ cuống cuồng chạy trốn. Thế mới thấy cái dư luận của thiên hạ rất là mạnh.

Tăng Sâm không giết người, thế mà hết người này đến người khác đến nói với bà mẹ rằng Tăng Sâm giết người, khiến cho bà mẹ vốn rất tin con tưởng là thật. Một việc, dù cho sai lầm đến mười mươi nhưng cứ nói đi nói lại, tung luận điệu xuyên tạc mãi cũng khiến người ta bán tín bán nghi rồi cũng tin là có thật. "
Mẹ bất lực quỳ lạy con đừng chơi game nữa

Mẹ tàn tật quỳ lạy con đừng mua điện thoại đắt tiền
Mẹ già vái lạy con trai


8.1.16

Tàu thì lạ sự hèn hạ thì quen

Ít nhất thì cũng phải để cho những kẻ xâm lược hiểu rằng đi cướp đất không phải là việc thò tay vào túi quần đùi

Phanblogs Anh không quan tâm luật quốc tế đâu, anh quan tâm là nhóm nào chịu ảnh hưởng của Trung Quốc hoặc thực hiện các việc có lợi cho TQ là anh đập. Lịch sử có mấy cái này nhóm các bạn không chối cãi được đâu

0 - Chưa bao giờ tham gia chửi Trung Quốc về lãnh thổ ngay cả trong sự kiện dàn khoan Biển Đông
1 - Luôn nhẩy vào các chủ đề chửi Trung Quốc về lãnh thổ để đánh lạc hướng sang chuyện khác
2 - Luôn chửi bất kỳ ai chửi Trung Quốc
3 - Gần đây nhẩy vào chửi cả Philipin là thằng đang đấu tranh với Trung Quốc mạnh nhất.

Anh dốt cũng được, nhưng anh không thực hiện những việc có hại tới tổ quốc, không tìm cách làm nhụt lòng yêu nước và bảo vệ lãnh thổ của mọi người.

Anh chỉ có một hy vọng là các bạn do tự nghĩ mình hiểu biết và thích khoe khoang kiến thức nên mới ở mức bị bọn TQ lợi dụng khéo thôi, chứ chưa có ai bị mua chuộc bằng quyền lợi. Anh nghĩ nếu các bạn chỉ vì bị lợi dụng thì nên nhanh chóng suy nghĩ lại và thay đổi hành xử của mình trong các sự kiện Trung Quốc, nếu các bạn muốn xã hội nhìn nhận lại các bạn như những người yêu nước, thì anh có vài gợi ý dưới đây

1 - Thể hiện rõ ràng thái độ phản đối TQ trong các sự kiện lớn về lãnh thổ
2 - Không làm lạc đề trong các chủ đề bảo vệ lãnh thổ
3 - Không bao giờ làm nhụt chí, chửi bới người chống TQ bảo vệ lãnh thổ
4 - Cân nhắc ủng hộ những đối tác giúp Việt nam chống TQ
5 - Công khai phản đối các nhóm thân TQ hoặc chịu ảnh hưởng của TQ trong vấn đề lãnh thổ.






từ Tàu thủy lạ 2011
dẫn đến Tàu bay lạ 2016


Nói với con về Tổ Quốc từ 2008


https://phanblogs.blogspot.com/2008/05/noi-voi-con-ve-to-quoc_17.html

1.1.16

Suốt quãng đời học sinh bao nhiêu là kỷ niệm mà em quên hết rồi

Phanblogs Có buồn nào buồn hơn khi em vừa thôi học là em đi lấy chồng




Có buồn nào buồn hơn khi em vừa thôi học là em đi lấy chồng
Trường xưa nay vắng bóng em tôi, tại sao tôi lại mất nàng
Người yêu tôi ai cướp, ai cướp linh hồn tôi ai dẫm lên tim mình
Cho tim mình rĩ máu hết rồi tình đầu tiên.

Kỷ niệm nào còn đây đôi tay còn nắm chặt
Mà em quên hết rồi, người ơi sao nở cướp em tôi
Ngày xưa đi về chung đường nhìn em anh khẻ nói
Anh muốn hôn mặt em cho má em thêm hồng
Cho đôi môi em đỏ thắm kỷ niệm nào vội quên.

Em ơi.. em ơi ..em nói chi câu ân tình
Em nói chi đau lòng anh, em ngũ trong vòng tay nào
Đêm nay em về đâu thời gian nào bôi xoá mà tôi vẩn tìm em....
Suốt quảng đời học sinh bao nhiêu là kỷ niệm mà em quên hết rồi
Tìm quên sao cố mãi không quên.

Càng quên anh càng nhớ nhiều!
rồi mai đây em bước ,
em bước theo chồng em ,
em sẽ vui hay buồn ,
xin chúc mừng em nhé ...lấy được chồng giàu sang