Search

28.9.16

25.9.16

Cá kèo

Phanblogs Chiều muộn ngày hôm đó, Kasahara May tiễn tôi ra ga. Hai chúng tôi đáp xe buýt vào thị trấn, ăn bánh pizza ở một nhà hàng gần ga, sau đó đợi đoàn tàu bé tí vỏn vẹn ba toa chạy bằng dầu diesel rốt cuộc cũng bò tới. Hai ba người đứng quanh chiếc lò sưởi to đốt bằng củi đỏ rực giữa phòng đợi, nhưng hai chúng tôi thì đứng ngoài sân ga giữa trời lạnh. Một vần trăng mùa đông rõ ràng, sắc cạnh đông cứng trên bầu trời. Đó là vầng trăng non, với đường cong sắc nét như một thanh gươm Trung Hoa. Dưới vầng trăng ấy, Kasahara May nhón chân hôn lên cổ tôi. Tôi cảm thấy đôi môi mỏng, lạnh của cô chạm vào chỗ trước kia có vết bầm.


- Tạm biệt, Chim vặn dây cót, - cô thì thầm. - Cám ơn anh đã đi ngần ấy đường để đến thăm em.

Hai tay thọc sâu trong túi áo khoác, tôi nhìn vào mắt cô. Tôi chẳng biết nói gì.

Khi tàu đến, cô cởi mũ ra, lùi lại một bước rồi nói với tôi:

- Nếu có chuyện gì xảy ra với anh, chỉ cần gọi em cho to vào. Chim vặn dây cót nhé? Gọi em và gọi dân vịt.

- Tạm biệt, Kasahara May, - tôi nói.

Vòng cung trăng vẫn treo trên đầu tôi mãi sau khi tàu đã rời ga, xuất hiện rồi lại biến mất mỗi khi tàu vào một khúc quanh. Tôi dán mắt vào vầng trăng, và mỗi khi nó biến khỏi tầm nhìn, tôi ngắm ánh đèn những thị trấn nhỏ lướt qua cửa sổ. Tôi nghĩ đến Kasahara May, đội chiếc mũ len màu xanh dương, đang ngồi một mình trên xe buýt quay về nhà máy ở trên đồi. Đoạn tôi nghĩ về dân vịt đang thiu thiu ngủ ở đâu đó trong bóng cỏ. Cuối cùng tôi nghĩ về cái thế giới, nơi tôi đang quay về.

- Tạm biệt, Kasahara May, - tôi nói. Tạm biệt, Kasahara May: cầu chúc cho luôn luôn có một cái gì đó trông chừng bảo vệ em.
Tôi nhắm mắt lại cố ngủ. Nhưng mãi rất lâu sau tôi mới thực sự ngủ được. Ở một nơi xa cách bất kỳ ai hay bất cứ nơi đâu, tôi mơ màng thiếp đi một lát.






20.9.16

Thỏ con gạ gẫm

Phanblogs Một con Thỏ chạy nhảy tung tăng trong khu rừng. Đi một quãng, Thỏ gặp bác Gấu đang hút hêroin, Thỏ nói:

– Bác Gấu ơi, đừng hút hêroin nữa, hãy theo cháu nhảy vào trong khu rừng, trong khu rừng có nhiều điều thú vị lắm.
Bác Gấu thấy cũng có lý, nhảy theo Thỏ vào trong khu rừng. Đi một quãng thì gặp anh Sói. Anh Sói đang hút côcain, Thỏ nói:
– Anh Sói ơi, đừng hút côcain nữa, hãy theo tôi nhảy vào trong khu rừng, trong khu rừng có nhiều điều thú vị lắm.
Anh Sói thấy cũng có lý, nhảy theo thỏ vào trong khu rừng. Đi tiếp lại gặp cụ Hổ. Cụ Hổ đang hút cần sa. Thỏ nói:
– Cụ Hổ ơi, đừng hút cần sa nữa, hãy theo cháu nhảy vào trong khu rừng, trong khu rừng có nhiều điều thú vị lắm.
Cụ Hổ gầm vang trời, vô cùng tức giận, quát:
– Đồ con Thỏ láo toét, sao lần nào mày….uống thuốc lắc, mày cũng rủ tao nhảy cùng mày vào trong khu rừng thế??????


17.9.16

Kasahara May và Trăng

Phanblogs Kasahara May và Trăng Nói thật với anh, cách đây một giờ em thức dậy giữa lúc đang nằm mơ thấy anh, Chim vặn dây cót ạ, thế là nãy giờ em ngồi viết thư này cho anh. 


Bây giờ là (để em xem đồng hồ) đúng 2 giờ 18 phút sáng. Cũng như mọi khi, chưa tới 10 giờ em đã đi ngủ rồi, em nói với dân vịt "Chúc cả nhà ngủ ngon!" Sau đó thì ngủ tít, thế nhưng vừa mới đây thôi, đùng một cái, em choàng dậy. Thật sự em không chắc đó có phải là mơ không. Em chẳng nhớ mình đang mơ cái gì cả. Có khi không phải em đang mơ. Nhưng dù thế nào đi nữa, em đã nghe giọng anh sát bên tai em. Anh đang gọi em, gọi mãi, gọi to lắm. Chính vì vậy mà em bừng tỉnh.

Khi em mở mắt, trong phòng không tối lắm. Ánh trăng tuôn vào qua cửa sổ. Vầng trăng to lồ lộ trông như một cái khay bằng thép không gỉ treo trên ngọn đồi. Nó to đến nỗi dường như em có thể với tay ra sờ và viết lên đó được. Còn ánh trăng tuôn vào qua cửa sổ thì giống như một vũng nước lớn, trắng phau. Em ngồi trên giường, vắt óc nghĩ xem vừa mới xảy ra chuyện gì. Tại sao anh lại gọi em giọng rõ mồn một, nghe chói lọi như vậy? Tim em đập thình thịch, mãi không yên được. Giả như em đang ở nhà mình, em sẽ mặc đồ - dù giữa đêm khuya đi nữa - rồi chạy xuống ngõ mà đến nhà anh, Chim vặn dây cót ạ. Nhưng ở vùng núi non xa anh đến hàng vạn dặm như thế này thì em chẳng chạy đi đâu được, đúng không?

Thế thì anh có biết em đã làm gì không?

Em cởi hết ra. Chà. Đừng hỏi tại sao. Chính em cũng chả biết nữa. Thành thử anh cứ im lặng mà nghe cho hết nhé. Nói chung là em cởi hết quần áo rồi ra khỏi giường. Đoạn em quỳ xuống sàn nhà trong ánh trăng màu trắng kia. Máy sưởi đã tắt, trong phòng hẳn là lạnh, nhưng em không thấy lạnh. Trong ánh trăng đang tuôn từ cửa sổ vào kia có một cái gì đó đặc biệt, nó quấn quanh thân thể em thành một lớp bảo vệ mỏng, sát vào da. Ít ra là em cảm thấy vậy. Em đứng đó, trần truồng, trong một lát, thế rồi em lần lượt chìa từng bộ phận cơ thể mình ra cho nó tắm trong ánh trăng. Em chẳng biết tại sao, dường như đó là việc tự nhiên nhất trên đời vậy. Ánh trăng đẹp tuyệt vời, đẹp vô ngần đến nỗi em không thể không làm như thế. Đầu em, vai em, tay em, ngực em, bụng em, chân em, mông em và cả vùng quanh đó nữa, anh biết rồi đấy: lần lượt từng cái một, em nhúng vào ánh trăng, như đang tắm vậy.
Nếu có ai ở ngoài mà thấy em, hẳn họ sẽ nghĩ thật quái lạ. Hẳn họ sẽ coi em như một con bé bị chứng cuồng trăng, hễ trăng tròn là lại lên cơn khùng. Nhưng dĩ nhiên chẳng ai thấy em cả. Ừ thì cũng dễ anh chàng cưỡi mô tô có thể đang ở đâu đó mà nhìn em. Nhưng chuyện đó thì không sao. Anh ấy chết rồi. Nếu anh ấy muốn nhìn, và nếu như vậy mà anh ấy thích thì em sẽ vui vẻ để cho anh ấy thấy.
Nhưng không, chẳng ai nhìn em cả. Em làm việc đó hoàn toàn chỉ một mình dưới ánh trăng. Chốc chốc em lại nhắm mắt lại mà nghĩ về dân vịt, hẳn chúng đang ngủ đâu đó gần hồ. Em nghĩ đến cái cảm giác ấm áp, hạnh phúc mà dân vịt và em đã cùng làm ra lúc ban ngày. Bởi vì, rốt cuộc, dân vịt như là một thứ bùa hộ mệnh huyền bí thật quan trọng đối với em.
Sau đó em cứ trần truồng như vậy mà quỳ một hồi lâu, quỳ một mình, trong ánh trăng. Ánh trăng làm cho da em có một màu ký bí, lại hắt bóng đen sắc nét của thân mình em xuống sàn, dài tới tận tường. Nó không giống như bóng của thân thể em mà thuộc về một người đàn bà khác trưởng thành hơn em nhiều. Đó không phải một đứa con gái còn trinh như em, nó không có những góc cạnh như em mà tròn đầy hơn, ngực và núm vú to hơn nhiều. Nhưng nó chính là cái bóng mà em đang tạo ra - chỉ có điều trải dài hơn với hình dáng khác thôi. Khi em cử động, nó cũng cử động. Mãi một hồi em cứ thử cử động hết cách này đến cách khác, vừa làm vừa quan sát thật kỹ xem có mỗi liên hệ nào giữa em với cái bóng của em, cố hiểu tại sao trông nó lại khác đến vậy. Nhưng em chẳng hiểu gì cả. Càng nhìn càng thấy lạ lùng.
Giờ thì mới đến phần thực sự khó lý giải, Chim vặn dây cót ạ. Em không biết em có nói được không, nhưng cứ thử xem.
Nói thật ngắn gọn là đột nhiên em òa khóc. Nếu trong kịch bản hay gì gì đó thì chắc người ta viết thế này: "Kasahara May đột nhiên lấy tay che mặt, nức nở to, nước mắt chảy ràn rụa". Nhưng đừng sửng sốt quá nhé. Lâu nay em vẫn giấu anh, chứ thực ra em là đứa mít ướt nhất trần đời. Chuyện gì em cũng khóc. Đó là điểm yếu bí mật của em. Thành thử đối với em, chuyện tự dưng òa khóc chẳng vì lý do nào đâu có gì lạ. Tuy nhiên thường thì em chỉ khóc một tý, sau đó em tự nhủ: khóc thể đủ rồi, dừng thôi. Em dễ khóc nhưng cũng dễ nín. Thế nhưng đêm nay em không sao nín được. Cứ như ai đó khui nút bật ra, vậy là cứ thế tuôn. Em không biết vì đâu mình khóc, nên cũng chẳng biết làm sao dừng lại cả. Nước mắt cứ thế tuôn ra, như máu tuôn từ một vết thương rộng hoác. Em không thể tin mình lại có thể khóc ra nhiều nước mắt đến vậy. Em đâm lo cứ cái đà này có khi mình sẽ kiệt nước mà biến thành xác ướp mất.

Em thực sự nhìn thấy, nghe thấy nước mắt em rơi từng giọt xuống hồ trăng màu trắng rồi bị hút luôn vào như thể những giọt nước mắt vốn dĩ luôn luôn là một phần của ánh sáng ấy. Khi rơi xuống giữa không trung, những giọt nước mắt bắt ánh trăng, sáng lóng lánh tuyệt đẹp như những tinh thể pha lê. Rồi em nhận ra rằng cái bóng của em cũng đang khóc, cũng đang tuôn nước mắt, những giọt nước mắt bóng rõ ràng, sắc nét. Anh Chim vặn dây cót đã bao giờ thấy bóng của nước mắt chưa? Chẳng có gì giống những cái bóng thường đâu. Hoàn toàn khác. Chúng đến đây từ một thế giới khác, rất xa nơi đây, chúng đến đây chỉ là cho trái tim của chúng ta thôi. Mà cũng có thể không phải. Chính khi đó em lại sực nghĩ, biết đâu nước mắt mà cái bóng của em đang tuôn mới là thực, còn nước mắt em đang tuôn thì chỉ là bóng. Em chắc là anh không hiểu đâu, Chim vặn dây cót à. Khi một đứa con gái mười bảy tuổi trần truồng tuôn nước mắt trong ánh trăng thì chuyện gì cũng có thể xảy ra. Thật đấy.
Ấy là chuyện đã xảy ra trong căn phòng này cách đây khoảng một tiếng. Bây giờ thì em đang ngồi ở bàn, viết thư cho anh bằng bút chì, Chim vặn dây cót ạ (dĩ nhiên em đã mặc quần áo rồi!).
Tạm biệt Chim vặn dây cót. Em không biết nói thế nào... nhưng em cùng với dân vịt trong rừng sâu cầu mong cho anh được ấm lành, hạnh phúc. Nếu có chuyện gì, anh cứ gọi em nữa đi, gọi cho to vào, đừng ngại.
Chúc anh ngủ ngon.






12.9.16

cách diệt chấy

Phanblogs LÀM SAO ĐỂ DIỆT CHẤY CHO CON TÔI? Chải Bằng Lược Dày và Diệt Chấy Nếu con quý vị có chấy, cách tốt nhất để diệt chấy là chải tóc hàng ngày bằng lược dày trong hai tuần.

 Lược chải trứng chấy phải có răng dài.
 Một số loại lược chải trứng chấy có bán sẵn tại tiệm thuốc địa phương.
 Cách tốt nhất để diệt trứng là chia tóc thành những món nhỏ.
 Sau khi đã chải kỹ một món tóc, hãy tết bím chặt từ sát da đầu để đánh dấu những chỗ đã chải xong.
 Tóc ướt thì dễ chải hơn.
 Phải tuốt hết trứng không chải được ra khỏi tóc.
 Quý vị có thể tuốt trứng bằng cách dùng móng tay hoặc chỉ cắt đi ngọn tóc có trứng bám vào.
 CÁCH ĐIỀU TRỊ Permethrin (NIX)® hay pyrethrin là các thành phần tác dụng chính của đa số thuốc trị chấy bán qua quầy.
 Dưỡng Tóc có Cồn Benzyl (5%) có thể được kê toa để diệt chấy ở trẻ em từ 6 tháng tuổi trở lên.
 Điều trị bằng Ivermectin (0.
5%) như Sklice® có thể được kê toa để diệt trứng và chấy ở trẻ em từ 6 tháng tuổi trở lên.

 THÔNG TIN QUAN TRỌNG VỀ CÁCH ĐIỀU TRỊ Cẩn thận làm theo hướng dẫn ghi trên nhãn thuốc.

 CHỈ dùng cho những người có chấy.
 KHÔNG để thuốc lâu hơn thời gian quy định; làm như thế cũng không diệt được chấy nhanh hơn.
 Những người có chấy cần được điều trị dứt.
 KHÔNG dùng chung một lọ dầu gội đầu hoặc gội đầu chung.
 Ngay cả sau khi điều trị, HÀNG NGÀY quý vị nên tuốt trứng chấy bằng lược dày cho đến khi đã hết trứng hoàn toàn.
 Đợi ít nhất 7 ngày trước khi điều trị lần hai cho người vẫn còn chấy.
 Tiếp tục tuốt hết trứng hoặc bắt hết chấy.

 NẾU ĐIỀU TRỊ KHÔNG HIỆU QUẢ THÌ SAO? Dưới đây là một số lý do khi điều trị không có hiệu quả.

 Không cẩn thận làm theo chỉ dẫn trên sản phẩm điều trị.
 Chưa tuốt hết trứng.
 Trẻ lại lây chấy từ bạn bè.
 Chấy có thể không chết ngay.
 Trẻ không có chấy từ trước.

 TÔI CÓ THỂ LÀM GÌ KHÁC ĐỂ CẢ NHÀ KHÔNG CÓ TRỨNG VÀ CHẤY? Điều quan trọng nhất quý vị có thể làm là dành thời gian để tuốt trứng cho con mình.

 Giặt quần áo và ga trải giường bằng nước nóng (130°), sau đó sấy nóng trong ít nhất 20 phút.
 Dán kín những vật dụng không giặt được trong túi nhựa khoảng hai tuần để diệt chấy còn sống.
 Luộc lược, dây buộc và kẹp tóc trong nước khoảng năm phút hoặc ngâm trong cồn đánh bóng hay Lysol khoảng một giờ.
 Hút bụi cho thảm và đồ nội thất.

 KHÔNG CÓ BẰNG CHỨNG NÀO CHO THẤY NHỮNG SẢN PHẨM NÀY CÓ HIỆU QUẢ Dấm, Mayonnaise, dầu Olive hoặc dầu chè.

 Những sản phẩm ghi rằng chúng hòa tan lớp keo trên trứng chấy để tuốt trứng dễ hơn.
 Nội dung cuốn tài liệu này được thực hiện thông qua Sở Y Tế Công Cộng California có sự điều chỉnh của các đại diện đến từ: Học Khu Bettendorf Community Học Khu Davenport North Học Khu Scott Community Học Khu Pleasant Valley Community Sở Y Tế Scott County Decategorization Scott County Trường Tư Scott County Ủy ban không chứng thực bất kỳ sản phẩm nào liệt kê trong tài liệu này.
 CHẤY LÀ GÌ? Chấy là một loại côn trùng sống trên tóc và sống được nhờ hút máu của người.
 Chấy đẻ ra trứng, hay còn gọi là “trứng chấy” bám trên tóc.
 Chấy sẽ chết nhanh (chỉ trong vòng hai ngày) nếu không hút được máu vì thế chúng không thể sống khi không ở trên đầu của con quý vị.

 Trứng chấy mất sáu đến chín ngày để nở, và hơn bảy ngày để trở thành chấy mẹ có thể đẻ trứng SỰ PHÁT TRIỂN CỦA CHẤY TẠI SAO NGƯỜI TA CÓ CHẤY TRÊN ĐẦU? Trẻ nhỏ có thể có chấy khi chạm vào đầu một em khác và khi dùng chung lược, mũ, quần áo, kẹp, mũ bảo hiểm, khăn quàng cổ, tai nghe, hoặc các vật dụng cá nhân khác.

 Chấy là một vấn đề trong các gia đình, nơi chăm sóc trẻ em, trường mầm non và trường tiểu học.
 Trẻ dễ lây chấy từ người nhà và bạn cùng chơi hơn là từ bạn cùng lớp.
 LÀM SAO TÔI BIẾT CON MÌNH CÓ CHẤY? Cách duy nhất để biết con quý vị có chấy là nhìn kỹ trên tóc của bé.
 Nếu con có chấy thì da đầu của bé có thể bị ngứa.
 Đừng nhầm lẫn giữa bụi bẩn và gàu với trứng (trứng chấy).
 Trứng chấy thường dính chặt trên tóc.
 Hãy xem kỹ tóc của tất cả mọi người trong gia đình.
 Những nơi thường có chấy là gần da đầu, đường cổ áo, và phía sau tai.
 NẾU QUÝ VỊ CÓ THẮC MẮC, HÃY LIÊN LẠC VỚI Y TÁ HOẶC BÁC SĨ CHĂM SÓC CỦA TRƯỜNG Ấu trùng lột xác 3 lần Ấu trùng trở thành chấy mẹ và đẻ trứng 7 ngay sau khi nở Chấy mẹ có thể sống được 30 ngày trên da đầu của con người.
 Chấy mẹ đẻ trứng (trứng chấy) trên tóc Trứng chẩy nở thành ấu trùng trong 5-10 ngày Hướng Dẫn cho Phụ Huynh về Chấy Các Bước Đơn Giản Để Diệt Trừ Chấy  

Cách diệt chấy