LỜI NÓI VÀ VIỆC LÀM
Một thời Thế Tôn trú ở Sāvatthī (Xá-vệ), tại vườn ông Anāthapiṇḍika (Cấp Cô Độc). Ngài dạy các vị tỳ-khưu:
“Này các tỳ-khưu, có bốn loại mây mưa này. Thế nào là bốn? Mây có sấm, không có mưa; mây có mưa, không có sấm; mây không sấm và không mưa; mây có sấm và có mưa. Cũng vậy, có bốn hạng người có mặt, hiện hữu ở đời được ví dụ với bốn loại mây mưa này.
Đó là hạng người có sấm, không có mưa;
hạng người có mưa, không có sấm;
hạng người không sấm và không mưa;
hạng người có sấm và có mưa.
“Thế nào là hạng người như mây có sấm, không có mưa? Đó là có hạng người có nói mà không làm.
“Thế nào là hạng người như mây có mưa, không có sấm? Đó là hạng người có làm mà không nói.
“Thế nào là hạng người như mây không sấm và không mưa? Đó là hạng người không nói mà cũng không làm.
“Thế nào là hạng người như mây có sấm và có mưa? Đó là hạng người có nói và có làm.
“Này các tỳ-khưu, đó là bốn hạng người có mặt, hiện hữu ở đời giống như bốn loại mây này.” – (Kinh Mây Mưa, AN 4.101)
nguồn: Chú Binh Anson https://www.facebook.com/binh.anson.3
ghi chú: 153
Sách đọc nhiều
Bài đọc nhiều