Có bao giờ quí vị thấy mình bị nhốt trong cái tấm thân mấy chục ký này không?
Con chim còn bay được chứ mình đâu có bay được. Cái tấm thân này chịu ảnh hưởng rất nhiều từ hấp lực của trái đất. Leo lên núi mình mới thấy, leo mệt lắm, tới được cái mõm đá nhìn xuống thì run lắm, sẩy chân một cái là tiêu. Nhiều lúc tôi nghĩ, trời ơi, có cái thân này làm chi. Nó đau, nó nhức, nó nóng, nó lạnh, nó đói, nó khát, nó mệt khi đi đứng, nó lạnh mùa đông nó nực mùa hè, nó ốm đau, mà mình biết trước là nếu không chết bất đắc kỳ tử thì trong vòng ít năm nữa nó bắt đầu giở trò, nó tê, nó nhức, nó thiếu chất này, nó dư chất kia. Nó đòi ăn, nó đòi ngủ, nó đòi nghỉ ngơi, nó đòi đi cầu, nó đòi đi tiểu. Mỗi lần đi tắm thấy ớn, mỗi lần đi vệ sinh mới gớm. Trước khi mình đi thì cái đống này nằm ở đâu? Thì ra nguyên đêm qua mình ngủ với nó. Nhờ nó khuất mình không có thấy, chớ hồi tối này mình lên giường ngáy pho pho với cái đống này.
Răng miệng ba bốn ngày không vệ sinh là mùi dậy trời luôn. Nó đòi đánh răng, nó đòi rửa mặt, nó đòi tắm rửa, nó đòi mặc áo mặc quần, nó cần kiếng mát, nó cần đội nón, nó cần vớ, nó cần găng, nó cần khẩu trang, nó cần đủ thứ. Rồi nó ho hen, sổ mũi, tiêu chảy, nhức đầu, chóng mặt, đau tùm lum tà la từ trên xuống tới gót… chính vì nó bị bao nhiêu vấn đề thì ta phải giải quyết chừng ấy chuyện đối với nó. Trời cao đất rộng mà ta có làm được gì khi bị nhốt tù trong tấm thân này.
Đó là nhà tù thứ nhất.
...
Nguồn: Nhật Ký Chép Bằng Kinh
Sư Giác Nguyên giảng.
Thống kê SÁCH đọc nhiều theo thời gian