Search

Hiển thị các bài đăng có nhãn CON ĐƯỜNG CỔ XƯA. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn CON ĐƯỜNG CỔ XƯA. Hiển thị tất cả bài đăng

16.12.25

CON ĐƯỜNG CỔ XƯA

CON ĐƯỜNG CỔ XƯA

CON ĐƯỜNG CỔ XƯA
CON ĐƯỜNG CỔ XƯA



...
Con đường mà chư Phật Chánh Đẳng Giác thời quá khứ từng đi qua.

Ví như một người đi ngang qua rừng sâu hay dãy núi, tình cờ phát hiện ra một con đường cổ xưa - con đường mà người đời trước từng đi qua. Người ấy lần theo dấu vết ấy, đi mãi cho đến khi nhìn thấy một thành trì cổ: có vườn tược, rừng cây, hồ ao, tường thành kiên cố và đẹp đẽ.

Rồi người ấy trở về tâu với nhà vua hoặc bậc đại thần:
“Thưa chư tôn, khi đi ngang rừng núi, tôi đã thấy một con đường xưa. Tôi đi theo con đường ấy và phát hiện ra một cổ thành từng có người sinh sống, với vườn tược, hồ ao, rừng cây và tường lũy rất đẹp. Xin hãy cho dựng lại nơi ấy.”
Vị vua hoặc đại thần nghe vậy liền cho khôi phục lại thành cổ. Theo thời gian, thành ấy trở nên trù phú, đông đúc, thịnh vượng.

Cũng như vậy, Như Lai đã tìm thấy một con đường xưa - con đường mà chư Phật Chánh Đẳng Giác thời quá khứ từng đi qua.
Và con đường ấy là gì? Chính là Thánh đạo tám ngành: Chánh Tri Kiến, Chánh Tư Duy, Chánh Ngữ, Chánh Nghiệp, Chánh Mạng, Chánh Tinh Tấn, Chánh Niệm, Chánh Định.

Như Lai đã đi theo con đường ấy. Khi đi theo, Ngài thấy rõ già và chết, thấy nguyên nhân khiến già chết sinh khởi, thấy cách già chết đoạn diệt, và con đường đưa đến đoạn diệt ấy.
Đi theo con đường ấy, Ngài thấy rõ từng mắc xích trong vòng duyên khởi: sanh, hữu, thủ, ái, thọ, xúc, sáu xứ, danh sắc, thức, và hành. Ngài thấy rõ từng pháp ấy sinh khởi thế nào, diệt thế nào, và con đường đưa đến sự đoạn diệt của chúng.
Những điều Như Lai đã thấy, Ngài đã giảng lại cho các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo-ni, nam cư sĩ, nữ cư sĩ - để họ cùng hiểu và thực hành.
Và chính Phạm hạnh này - con đường ấy - trở nên hưng thịnh, quảng đại, đông đảo người tu, được cả chư Thiên và loài Người ca ngợi, tán thán và gìn giữ.
...
Nguồn: Tương Ưng Nhân Duyên. VII: Ðại Phẩm: Mahāvagga. 12.65. Thành Ấp: Nagara
https://suttacentral.net/sn12.65/vi/minh_chau?lang=en&reference=none&highlight=false

ghi chú: 172

#Tư #Tín #Hỷ





Xem thêm:
Sách đọc nhiều
Bài đọc nhiều

21.1.25

CON ĐƯỜNG CỔ XƯA. TÁC GIẢ: PIYADASSI THERA

CON ĐƯỜNG CỔ XƯA. TÁC GIẢ:PIYADASSI THERA


Nói gì đến Niết bàn, một điều rất đơn giản như vị ngọt của đường còn không thể giải thích cho người chưa từng có kinh nghiệm trước đây hiểu được về nó, bằng cách khuyên họ đọc một cuốn sách phân tích thành phần hóa học của đường. Thế nhưng nếu họ chỉ cần bỏ một chút đường vào lưỡi, lập tức họ sẽ cảm nhận được vị ngọt và lúc ấy lý thuyết về đường đâu cần nữa. 

"Niết bàn là gì?" là một câu hỏi mà dù là Phật tử hay không phải Phật tử cũng thích hỏi ngay từ đầu. 
Ðây không phải là vấn đề của ngày hôm nay hay hôm qua. Có thể người ta đã đưa ra những câu trả lời rất thông minh và Niết bàn đã được giải thích bằng những từ ngữ hết sức tán tụng, thế nhưng lý thuyết nhiều bao nhiêu cũng không đưa chúng ta gần đến Niết bàn chút nào cả, vì nó vượt ngoài phạm trù của ngôn ngữ và lý luận (Atakkàvacara). 
Có lẽ an toàn hơn và dễ dàng hơn là nói về những gì Niết bàn không phải là, vì nó không thể dùng ngôn từ để diễn đạt. Niết bàn là pháp không thể mô tả cũng như không thể truyền đạt được. 
Trong sự cố gắng của chúng ta nhằm giải thích Niết bàn, chúng ta đã dùng những ngôn từ có ý nghĩa hạn chế, những từ liên quan đến thế gian, trong khi đó Niết bàn, Chân lý tuyệt đối chỉ được chứng đắc qua việc tu tập tăng thượng tâm và tuệ, vượt qua bất kỳ kinh nghiệm thế gian nào và ngôn ngữ cũng không vươn đến được. 
Thế thì tại sao lại phải viết về Niết bàn? Sở dĩ phải viết là để ngăn ngừa những sự hiểu lầm về Chân lý Niết bàn của đạo Phật mà thôi. 

-Nguồn Con Đường Cổ Xưa. Tác giảPiyadassi Thera. Dịch giả Tỳ kheo Pháp Thông.jpg



Ðức Phật nói: "Này các Tỳ kheo, Như Lai nghĩ rằng Pháp (Dhamma) mà Như Lai đã chứng ngộ này thật sâu xa, khó thấy, khó hiểu, an lạc và cao thượng, vượt ngoài lý luận, vi diệu và chỉ có bậc trí mới có thể hiểu được. Còn phàm nhân này thì thích thú, đam mê và hân hoan trong dục lạc, thật khó thấy được pháp Duyên khởi, pháp tùy thuộc phát sanh này. Họ cũng khó thấy được sự an tịnh các pháp hữu vi này, khó từ bỏ mọi sanh y, ái diệt và ly dục, đoạn diệt, Niết bàn. 
Nếu nay Như Lai giảng pháp mà mọi người lại không hiểu Như Lai, thì thật là một điều khó cho Như Lai, một điều vô ích cho Như Lai". 
Từ lời tuyên bố trên của Ðức Phật đã cho thấy rõ là sự đoạn diệt tham ái (tức Niết bàn) là khó thấy và khó hiểu

-Nguồn: Con Đường Cổ Xưa. Tác giả:Piyadassi Thera. Dịch giả: Tỳ kheo Pháp Thông







Xem thêm:
Sách đọc nhiều
Bài đọc nhiều