Search

Hiển thị các bài đăng có nhãn bài giảng của sư giác nguyên. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn bài giảng của sư giác nguyên. Hiển thị tất cả bài đăng

12.7.25

Pháp đàm 06072025 Sư Giác Nguyên Buổi 11

Pháp đàm 06072025 Sư Giác Nguyên Buổi 11

Dưới đây là tóm tắt chi tiết nội dung buổi giảng 

1. Học Thắng Pháp (Abhidhamma) để ứng dụng vào Giáo Lý


Thắng Pháp dạy về bản chất, cấu trúc và vận hành của Thân và Tâm.
Hiểu đúng Thân – Tâm là nền tảng để tu tập Tuệ quán, Tứ niệm xứ.
Người đắc đạo mà không học trong kiếp này, là do nhiều kiếp trước đã học.
Nếu mình không “ghê gớm” vậy, thì phải học.
Học Tạng Kinh mà không học A Tỳ Đàm thì không đủ nền tảng để hành đạo đúng.

2. Người bệnh muốn tự kết thúc đời mình – có sai với Phật pháp?


Đức Phật dạy tùy duyên nhưng phải sống thiện.
Tự tử bằng cách nhịn ăn là đi ngược tinh thần Phật pháp.
Không nên quá trông cậy vào con cái, mà cần chuẩn bị:
o Bảo hiểm y tế, tài chính cá nhân.
o Gửi gắm ở người đáng tin (có thể không phải con ruột).
o Sống đơn giản, an trú trong hiện tại, tu tập chánh niệm.
Thời gian cuối đời là thời điểm tu tập tốt nhất, vì sự buông bỏ rất rõ ràng.

3. Khi người thân mất – bất đồng niềm tin trong gia đình


Phật không độ được người vô duyên, mình càng không thể.
Mỗi người có nhân duyên riêng với pháp và với mình.
Nếu không đồng quan điểm, vẫn nên giữ:
o Khẩu hòa, Thân hòa, Ý hòa – sống hòa hợp dù không giống nhau.
Đừng vì bất mãn mà sân hận, vì mình không hơn được chư Phật.



4. Thiền và Tưởng – có nên diệt Tưởng?


Thiền nào cũng cần Tưởng – tức sự tập trung, hình dung đối tượng.
Ngay cả khi mong về cõi Vô Tưởng cũng phải dùng Tưởng để tu.
Ví dụ: khi tập trung vào ánh sáng, đất, nước,... đều cần Tưởng để định tâm.

5. Lịch sử truyền thừa Tam Tạng và vai trò của Ngài Buddhaghosa


Ban đầu Tam Tạng truyền miệng, chưa có chữ viết.
Đến thế kỷ 3 PL, ngài Mahinda truyền sang Tích Lan, dùng mẫu tự Ấn Độ viết kinh.
Ngài Buddhaghosa san định lại 3 bộ chú giải lớn, tổng hợp thành Tam Tạng Chú Giải (Aṭṭhakātha) được dùng đến nay.

6. Vấn đề Tăng, Ni hoặc cư sĩ dạy thiền mà không có pháp học


Không nên đánh giá người khác không học nếu chưa rõ thực lực.
Họ có thể dạy tùy trình độ học trò.
Quan trọng là: Người trí phải tự hiểu, tự hành, không dựa dẫm.

7. Làm sao đối trị 5 triền cái?


Gợi ý đọc 3 bộ sách chuyên sâu:
o Giáo lý A Tỳ Đàm
o Kinh nghiệm Tuệ Quán
o Vipassana qua nhận thức Âu Mỹ
Trong đó có hướng dẫn rất kỹ về 5 triền cái và cách khắc phục.

8. Nghề ca sĩ, diễn viên, làm đẹp có phạm giới Bát Quan không?


Không phải nghề nào cũng là tà mạng, quan trọng là tâm và mục đích.
Nếu làm vì lợi ích, không khiến người khác mê muội – không phạm.
Đạo Phật là đạo thông minh, tùy duyên, không nên cứng nhắc.

Pháp đàm 06072025 Sư Giác Nguyên Buổi 11


9. Niết-bàn là gì? Có phải là cái chết?


Niết-bàn không phải là chết, mà là trạng thái dập tắt tham – sân – si.
Chỉ người:
1. Hiểu mọi thứ là Khổ.
2. Diệt được nguồn khổ (dục ái).
3. Cảm nhận được sự chấm dứt khổ.
4. Sống theo Bát Chánh Đạo.
Mới chứng được Niết-bàn.

10. Khóc có phải là tâm Sân?


Đúng nghĩa, khóc là tâm Sân (tiêu cực).
Nhưng nếu nước mắt vì xúc động, hoan hỷ (ví dụ: hành hương) thì là do tuyến lệ bị kích thích, không phải sân.
Phải phân biệt khoa học và cảm xúc.

11. Vấn đề thực hành Tứ Niệm Xứ


Mỗi pháp môn thiền có cách hành trì riêng, không nên công kích nhau.
Cốt lõi Tứ niệm xứ là: Biết rõ cái gì đang diễn ra – "What" & "How".
Hiện tại tục đế là cái vừa xảy ra (quá khứ gần), cần được ghi nhận.
Đừng cố cưỡng ép, chỉ cần:
o Biết thân, thọ, tâm, pháp đang như thế nào.
o Quan sát bằng chánh niệm & trí tuệ, tùy duyên tự sáng tỏ.

12. Tầm – Tứ có phải là phương pháp trị thụy miên – nghi?


Không có phương pháp cố định cho từng triền cái.
Các pháp như Tầm, Tứ, Hỷ, Lạc, Nhất Tâm – khi xuất hiện đầy đủ sẽ tự nhiên loại trừ triền cái.
Đức Phật dạy pháp theo căn cơ người nghe, không nên rập khuôn.





Xem thêm:
Sách đọc nhiều
Bài đọc nhiều

5.7.25

Buổi 2 Vấn Đáp Phật Giáo với Sư Giác Nguyên. Pháp đàm 18-09-2022

Buổi 2 Vấn Đáp Phật Giáo với Sư Giác Nguyên. Pháp đàm 18-09-2022





📌 1. Tái sanh, Niết bàn và La Hán

  • Khi chứng quả La Hán, vị ấy biết rõ mình không còn tái sinh nữa, "sanh đã tận, phạm hạnh đã thành".
  • Niết bàn được ví như ngọn đèn tắt khi hết dầu – yên tĩnh, nhẹ nhàng, không còn khổ đau.

📌 2. Giới luật và ứng xử của Tăng Ni

  • Việc nhà sư vào phòng tập thể dục công cộng không sai nếu không trái với luật đạo và luật đời.
  • Quan hệ giữa cư sĩ và nhà sư không bắt buộc phải luôn kính trọng, nhất là khi nhà sư đó không giữ giới nghiêm túc.

📌 3. Buông bỏ và đấu tranh

  • Phật giáo không dạy buông xuôi. Có thể "khè khè" như con rắn để bảo vệ mình.
  • Bồ Tát và bậc Thánh mới có thể chịu thiệt thòi một cách nhẹ nhàng. Phàm phu thì nên tránh người xấu, giữ tâm và thời gian cho việc tu tập.

📌 4. Tự tử và nghịch cảnh

  • Thân người khó được, chánh pháp khó gặp → dù nghèo khổ vẫn nên giữ thân để tu.
  • Người biết Phật pháp dù sống vất vả vẫn quý hơn người sống sung sướng mà không biết tu.

📌 5. Thiếu thấy khổ và sự giải đãi

  • Người không thấy đời là khổ là do thiếu duyên giải thoát.
  • Nếu không thấy khổ qua cảnh già, bệnh, chết thì thật sự là "cạn lời".

📌 6. Trợ tử (an tử)

  • Phật giáo không khuyến khích việc chủ động kết thúc mạng sống, kể cả người khác quyết định giùm người bệnh.
  • Thà tăng cường thuốc giảm đau còn hơn làm sát sanh gián tiếp.

📌 7. Thiền quả và nhập định

  • Vị chứng Thánh có thể nhập thiền Quả bằng cách quay lại đề mục đã dùng lúc chứng đạo, không nhất thiết phải có thiền định.

📌 8. Tự đắc & Chánh niệm

  • Người thường xuyên sống chánh niệm và quán vô thường thì không có lý do để tự đắc.

📌 9. Hành giả mới tu

  • Tu để biết mình là ai, không cần câu hỏi cao siêu nếu chưa học căn bản.

📌 10. Ngũ uẩn & Tâm lý học Phật giáo

  • Thọ & Tưởng là thành tố tâm lý chung cho mọi loài. Hành uẩn mới thể hiện sự khác biệt giữa phàm và Thánh.

📌 11. Quỷ sứ, Diêm vương & địa ngục

  • Quỷ sứ là loài ngạ quỷ/dạ xoa, thích hành hạ.
  • Các hình phạt là do nghiệp tạo ra chứ không phải Diêm vương nghĩ ra.

📌 12. Quan sát tâm & Thiền sai lầm

  • Người hỏi không nắm vững Tứ Niệm Xứ → cần học lại từ đầu.
  • Không thể chỉ “giữ tâm không” mà gọi là tu được.

📌 13. Giảm nhút nhát & đề mục thiền

  • Nhút nhát là do thiếu thấy rõ sanh tử – không có đề mục thiền chung cho tất cả.

📌 14. Tuệ quán & môi trường tu tập

  • Ở nơi làm mình tu kém đi thì nên rời đi ngay, kể cả không kịp xin phép.

📌 15. Nữ tu và chứng đắc

  • Phụ nữ không thể làm Chánh Đẳng Giác, Chuyển Luân Vương, Đại Phạm Thiên...
  • Nhưng vẫn có thể đắc thiền và sinh vào cõi Phạm thiên bậc thấp.

📌 16. Thánh Sơ quả và tái sinh

  • Có 3 loại Sơ quả (Dự Lưu) với số lần tái sinh khác nhau: 7, 1 hoặc 2–6 kiếp nữa sẽ chứng La Hán.

📌 17. Định nghĩa “chúng sanh”

  • “Chúng sanh” là người dính mắc, không dính cái này thì dính cái kia – chưa giải thoát.

📌 18. Mong muốn tái sinh cõi Tusita

  • Muốn về Tusita không dễ, cần đầy đủ tín, giới, văn, tàm, úy… giống như có visa & tài chính mới qua Thụy Sỹ.

📌 19. Đánh giá người khác

  • Kinh Migasālā: Không nên lấy nhận thức hạn hẹp để đo người.
  • Tuy nhiên, vẫn cần phân biệt thiện – ác trong cuộc sống, chọn bạn mà chơi.

📌 20. Tăng Bảo là ai?

  • Chỉ bậc Thánh trong Tăng mới thật là Tăng Bảo.
  • Phàm tăng có thể giữ giới nhưng không đảm bảo không đọa.

📌 21. Không có linh hồn trường tồn

  • Không có một linh hồn bất biến, mà chỉ là dòng tâm sát-na liên tục sanh diệt nối nhau. 




Xem thêm:
Sách đọc nhiều
Bài đọc nhiều