Search

16.8.09

HỎI CHUYỆN SƯ THẦY

Cô ấy đến là tôi lạy. Lạy 500 lạy mà cô ấy chưa đi thì lạy 1000 lạy

Ngẫm lại, tôi chưa bao giờ có một sự kính trọng đến xa cách với những người đã quy y nhà Phật. Điều này chẳng biết đúng hay sai. Tôi yêu qúy và kính trọng họ. Tôi không đồng ý cách lựa chọn của họ và tôi không thấy cần phải dè dặt quá đáng với họ. Có những chùa tôi đến riết thành người quen, chỗ nào để cái gì, trồng cây gì cũng thuộc lòng. Nhiều khi đến mà chẳng lạy cái nào, chẳng thắp cây nhang nào hết.
Có chùa thấy tôi đến là lôi ghế ra ngoài trời nói chuyện và biết chuyện lâu nên mang nhiều nước uống. Trái cây thì tuỳ hôm ấy khách thập phương cúng gì. Tôi ăn trái cây nhiều, thầy thì lâu lâu mới bóc một trái, tôi toàn hỏi chuyện trái khoáy, thầy cứ trả lời theo kiểu nhà chùa, thủng thỉnh, đều đều. Nghe không rõ tưởng đang đọc kinh. Nhưng bây giờ thầy nói chuyện với tôi bằng cách khác, nhanh và cao giọng, giọng cũng tươi hơn.



Tôi hỏi:
-Từ ngày vào chùa đến giờ thầy không bao giờ nghĩ đến chuyện bỏ tu hả thầy?
-Nghĩ đến là bỏ luôn đó.
-Ở đây buồn quá thầy ạ, nhất là những đêm mưa, thầy không thấy vậy sao?
-Buồn chứ.
-Thầy đã từng thích ai chưa thầy?
(Im lặng rất lâu)
-Hỏi gì khó vậy?
-Có ai thích thầy không thầy?
-Ai mà thích.
-Thầy giấu. Tôi biết có cô rất thích thầy, cô ấy ở...
-Sao biết hay vậy.
-Chuyện ra sao hả thầy?
-Cô ấy kém tôi 8 tuổi, đến đây và nảy sinh tình cảm. Tôi cũng bối rối dữ lắm nhưng tôi ráng kiềm chế. Nghĩ đến thầy tôi và những điều thầy gửi gắm lại, tôi không thể làm khác hơn.
-Vậy thì thầy làm gì?
-Cô ấy đến là tôi lạy. Lạy 500 lạy mà cô ấy chưa đi thì lạy 1000 lạy. Cô ấy chờ lâu quá thì phải về. Hôm sau lên nữa tôi lại đi lạy. Giờ cô ấy cũng có chồng rồi.
-Vậy là thầy rất bối rối, phải nhờ đến Phật để tĩnh tâm.
-Tôi cũng là con người mà.
HỎI CHUYỆN SƯ THẦY


Có lẽ đây là lần nói chuyện khá thật lòng của thầy. Làm người, ai chẳng có nhiều nhu cầu. Thầy lên chùa năm 12 tuổi, tự nhiên thấy thích ở chùa và ở luôn. Bao nhiêu năm trôi qua, số phận thầy gắn liền với chùa. Khi nhà chùa khó khăn, không ai đến cúng, thầy phải trồng rau gánh đi bán. Lúc ấy rừng còn nhiều cây thuốc và chưa cấm khai thác, thầy cũng đi đào cây thuốc mang xuống thành phố. Nhà Chùa chỉ có cơm thôi, rau có trồng 1,2 loại như rau lang, rau dền. Giờ chùa khá hơn nhiều, người đến cúng đông, nhà Chùa đãi chúng tôi bữa cơm chay gồm sakê xào, mì căn rang mặn, canh rau nấu bắp non, đậu hũ kho, khổ tai xào...nhìn rất thịnh soạn. 
Nhà Chùa cũng có điều kiện làm từ thiện hàng chục tấn gạo, nhưng thầy buồn. Một là buồn cho giới tu hành giờ cũng phức tạp, cũng tham lam, tranh giành quyền lực, tiền bạc như ngoài đời. Nghe bảo có thầy nổi cơn lên còn bắt chú tiểu hầu hạ tình dục cho mình khiến chú tiểu phải bỏ chùa mà chạy. Nhiều người vào chùa mà không dứt cõi trần, còn đam mê luyến ái, coi chùa như chỗ trọ. 
Thầy cũng buồn vì người đến cầu khấn chỉ xin tiền bạc hoặc mua may bán đắt. Khi không thành công thì quay sang oán trách Trời, Phật. Chúng tôi cùng cười cho cái thói sàm sỡ "lên chùa gọi Bụt bằng anh" của người đời. 
Tôi chưa xin cái gì từ những lần thắp nhang ở đây ngoài chuyện sức khoẻ cho cả nhà. Bởi tôi biết chắc chắn rằng những điều khác chùa chẳng có mà cho. Xin sức khoẻ thì được, cứ đến chùa thư giãn vài giờ về là thanh thản ngay thôi.
Bây giờ ngồi với chúng tôi trong tiếng mưa xối xả, trong tiếng kêu khắc khoải cô đơn của con thú lạ nào đó ngoài rừng là một người trạc 50, khoẻ mạnh và hiểu biết. Người đã chịu gần 40 năm trong căn phòng bé nhỏ không cửa sổ, bên ngoài là mấy ngôi mộ san sát, xung quanh chỉ có cây và đá. Người trốn chạy trần thế hay hoà mình vào thiên nhiên. Người đầu hàng số phận hay đương đầu với những thử thách mà không mấy ai trong chúng ta đủ sức vượt qua...

-Hồi đó dại thật, cô ấy đến thì mình lại đi lạy, giờ không thế nữa, ai rủ là đi, chán tu lắm rồi.
Sư thầy cười nói thế. Nhưng khi người ta đã đủ sức đùa thì cũng có nghĩa họ đã ung dung vượt qua mà chẳng cần phải dựa vào sức mạnh nào cả. Trong khi đó mình có chuyện gì bất lực lại cầu trời khấn Phật, đâu biết rằng người nhà Chùa cũng phải đấu tranh kịch liệt để vượt qua mọi cám dỗ, và có khi họ chỉ vượt qua được khi đã gần hết cuộc đời.

Nhớ bài thơ Lên Chùa của Nguyễn Lâm Cúc
Lên Chùa lòng chẳng tịnh
Chuông mõ động phàm trần
Kiếp phù vân trôi nổi
Bụi mù cuốn bước chân.
Ai trong chúng ta đã từng nhiều lần phải đối mặt với những cám dỗ nhỉ. Bao nhiêu lần ta đã vượt qua? Bao nhiêu lần không thể. Hãy thử sống lại những lúc đối mặt với cám dỗ để hiểu những người tu hành.
-nguồn chưa rõ

13.8.09

Những chiến lược marketing “độc nhất vô nhị”

Những chiến lược marketing “độc nhất vô nhị” Có rất nhiều chiến lược marketing khác nhau, nhưng có lẽ chỉ những chiến lược marketing độc đáo nhất mới phát huy hết vai trò thực sự trong việc thu hút khách hàng. Điều này đòi hỏi mỗi doanh nhân cần có sự phân tích, nghiên cứu kỹ thị trường và điều quan trọng là có chút ít “sự thông minh”.

Những chiến lược marketing “độc nhất vô nhị”
1. Phỏng theo các món ăn hoàng đế đã ăn

Đó là cách mà nhà hàng Hasvey nằm tại bang California, Mỹ, do một người Trung Quốc làm chủ đã thực hiện hàng chục năm nay. Các món ăn ở đây kinh doanh hoàn toàn phỏng theo phương pháp làm các món ăn trong cung đình của các hoàng đế Trung Quốc. Ở nhà hàng này luôn chú ý đến tâm lý khách hàng. Khách hàng luôn có tình cảm thần bí, ngưỡng mộ, bắt chước nào đó đối với các hoàng đế. Đặc biệt là những người dân phương Tây, họ rất có hứng thú đối với các món ăn hoàng đế Trung Quốc đã từng ăn. Thậm chí để tăng thêm cảm giác thần bí của các món ăn trong cung đình, nhà hàng còn sưu tầm thêm rất nhiều truyền thuyết về các món ăn cung đình, tập hợp thành những câu chuyện hấp dẫn ly kỳ, sau đó các nhân viên nhà hàng lại giới thiệu mỗi khi phục vụ khiến cho khách hàng nghe xong cảm thấy thêm phần hứng thú.

Mới đây, thị trưởng thành phố Washington, Mỹ đã tổ chức buổi tiệc tại nhà hàng này. Các nhân viên phục vụ bê lên một đĩa thức ăn và không quên giới thiệu rằng: “Có một lần Từ Hy Thái Hậu trong giấc ngủ mơ thấy ăn bánh nướng thịt băm. Sáng sớm hôm sau cũng vừa vặn người đầu bếp cũng chuẩn bị bánh nướng thịt băm. Hoàng hậu nghĩ rằng đây là điềm lành may mắn như ý. Món bánh nướng mà hôm nay các vị ăn chính là món bánh nướng thịt băm ấy đấy. Mong cho mọi người ăn món này vạn sự như ý, luôn luôn may mắn”. Lời cô phục vụ vừa dứt đã dẫn đến những tràng vỗ tay không ngớt khiến ông thị trưởng Washington và quan khách rất xúc động. Vị thị trưởng vui mừng bày tỏ rằng: “Lầm sau nếu đến California tôi nguyện sẽ lại đến chỗ các bạn”.

Chính cách kinh doanh tuyệt với đó đã khiến cho nhà hàng tiếng tăm lừng lẫy, khách từ nhiều nơi đổ về đây để thưởng thức.

2. Đồng tiền gặp may
Từ lâu không chỉ ở châu Á mà ở cả các nước Anh, Mỹ, người ta tin rằng nếu bỏ một số đồng tiền vào ví tiền mới thì sẽ gặp may. Tận dụng điều này, một cửa hàng bán lẻ của Mỹ đã thường xuyên bỏ vào mỗi ví và túi xách của cửa hàng mình một đồng 6 cent, đồng thời in thêm dòng chữ sau đây vào danh thiếp “có lẽ cách làm của chúng tôi hơi cổ lỗ những cầu chúc bạn gặp nhiều may mắn”. Chi phí cho việc quảng cáo này chẳng đáng là bao nhiêu, nhưng túi xách, ví tiền đã bán chạy nhanh chóng khiến cho cửa hàng trở nên nổi tiếng. Còn vị trưởng quầy đó lập tức được thăng chức vụ cao hơn.

3. Cửa hàng tự động giảm giá
Trên một đường phố ở Mỹ có một toà nhà 8 tầng gắn chữ “Phrin” toà nhà này chính là công ty bán lẻ Phrin. Ở cửa hàng này có một cách tiêu thụ đặc biệt là tự động giảm giá cho các loại hàng hoá, phương thức là: hàng hoá của cửa hàng này đều được tự động hạ giá theo thời gian. Sau 1 tháng có thể hạ xuống số 0 có nghĩa là đem tặng hoặc làm từ thiện. Mỗi một thứ hàng bày bán trong cửa hàng này bên cạnh biển giá còn có biển ghi ngày tháng bắt đầu bán. Trong vòng 12 ngày kể từ ngày bán đầu tiên hàng được bán nguyên giá, nếu hàng này không bán được thì từ ngày thứ 13 trở đi tự động giảm giá 25%, nếu hàng có giá trị là 200 USD thì chỉ còn 150 USD. Qua 6 ngày nữa mà vẫn không bán được thì giảm tiếp 25 giá nữa tức là 50% so với giá bán ban đầu, nếu hàng gốc là 100 USD thì giờ chỉ thu 50 USD. Lại qua 6 ngày nữa hàng này vẫn không bán được thì giảm tiếp 25% giá nữa tức là 75% so với giá bán ban đầu. Như vậy, hàng giá 100 USD giờ chỉ thu 25 USD. Lại qua tiếp 6 ngày cuối cùng của tháng nếu vẫn chưa không có người mua thì hàng này đem tặng cho các tổ chức từ thiện xử lý.

Chính cách bán hàng tự động hạ giá như vậy của công ty này đã chứng minh rằng hoạt động kinh doanh của họ rất thành công. Khách hàng đến với cửa hàng lúc nào cũng đông nườm nượp. Sẽ có vấn đề đặt ra rằng, giả sử nếu khách hàng nào cũng chờ đến khi hạ giá mấy mức giá mới mua thì của hàng sẽ lỗ vốn mất. Song các nhân viên cửa hàng đều giải thích rằng: đa số khách hàng chỉ đợi giảm giá đợt 1 là đã đổ xô đến mua, không ai dám chờ đến đợt khác, bởi vì nếu hạ giá mà không mua thì sợ người khác sẽ mua lại mất. Vì thế không ai bảo ai, họ tranh nhau các hàng hoá ở đây.

4. Lợi dụng hiệu ứng ảnh hưởng dây chuyền
Một cửa hàng ở Pháp bán các đồ gỗ nội thất, thế những suốt ba tuần kể từ ngày khai trương cửa hàng không có khách hàng nào biết đến cửa hàng. Ông chủ cửa hàng bèn tìm đến John Smith, một chuyên gia nổi tiếng về kiến trúc nội thất nói rằng: Cửa hàng tôi có nhiều đồ gỗ nội thất những suốt ba tuần qua chẳng có khách hàng nào đoái hoài đến, nay nhờ ông giúp đỡ, ông cứ đi vài vòng xung quanh cửa hàng tôi, trước khi bỏ đi thì quay đầu nhìn lại, tôi sẽ trả phí tổn cho ông trong các ngày đó”.

Smith đồng ý làm theo lời thỉnh cầu này của ông chủ cửa hàng. Smith vốn là một chuyên gia nổi tiếng về nội thất gia đình, nay mọi người thấy Smith xuất hiện mấy ngày liền cứ vòng đi vòng lại cửa hàng, nhìn nhìn, ngó ngó, trước khi rời đi lại quay đầu lại nhìn một cách ra vẻ tiếc rẻ khiến cho lập tức ai cũng đến xem bình phẩm đồ gỗ nội thất của cửa hàng. Lập tức cửa hàng không những tiêu thụ mạnh sản phẩm của mình mà giá cả còn tăng lên đáng kể.

Điều này chứng tỏ ông chủ cửa hàng là người rất giỏi thuật bán hàng, ông ta đã biết lợi dụng ảnh hưởng của người nổi tỉếng am hiểu về đồ gỗ nội thất trên thị trường khiến sản phẩm của cửa hàng bán được nhiều, giá lại cao.
DiaOcOnline.vn - Theo Marketing Chiến Lược