Search

Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐẠI NGUYỆN. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐẠI NGUYỆN. Hiển thị tất cả bài đăng

7.12.25

ĐẠI NGUYỆN

ĐẠI NGUYỆN


Tinh thần của người tu hành theo Đại nguyện thường bộc lộ rất rõ ở ba điểm: luôn hướng về điều tốt đẹp hơn, biết buông bỏ tận gốc và nuôi dưỡng trái tim rộng mở cùng trí tuệ vững chãi.


Trước hết là khả năng luôn nhìn về phía trước. Một vị hành theo hạnh Bồ Tát không bao giờ đứng yên trong những gì mình đã đạt được. Dù đó là tài sản, quyền lực, sự an ổn trong gia đình hay cả những thành tựu tinh thần như thiền định, Ngài vẫn thấy đó chỉ là những trạm dừng tạm bợ. Tâm của Ngài quen hướng lên, luôn tìm cái tốt hơn, cái rộng hơn, cái có thể đem lại lợi ích cho nhiều người hơn. Vì vậy, những thứ thế gian xem là quý -  tiền bạc, uy tín, địa vị -  lại trở nên nhẹ như hạt bụi trong mắt Ngài. Trái tim ấy không bị giới hạn bởi gia đình, thân tộc hay bất kỳ biên giới nào. Đối với Ngài, tất cả chúng sinh đều là người thân, đều đáng được thương và được dìu dắt.

Tinh thần của người tu hành theo Đại nguyện thường bộc lộ rất rõ ở ba điểm luôn hướng về điều tốt đẹp hơn, biết buông bỏ tận gốc và nuôi dưỡng trái tim rộng mở cùng trí tuệ vững chãi.
Tinh thần của người tu hành theo Đại nguyện thường bộc lộ rất rõ ở ba điểm luôn hướng về điều tốt đẹp hơn, biết buông bỏ tận gốc và nuôi dưỡng trái tim rộng mở cùng trí tuệ vững chãi.



Để làm được điều đó, Bồ Tát phải sống với tinh thần buông bỏ rất mạnh. Buông bỏ trong đạo không phải là làm ngơ hay từ chối đời sống, mà là không để mình bị trói bởi những gì không cần giữ. Khi hướng về điều tốt hơn, Ngài sẵn sàng rời những thứ quen thuộc. Khi đối diện với phiền não, Ngài không chứa chấp hay phân tích chúng như đống ve chai, mà thấy rõ đây là rác tâm và nhẹ nhàng đặt xuống. Bố thí, nhường nhịn, hy sinh… đều là những cách để phá bỏ sự chấp thủ vào cái “của tôi”. Mức độ buông bỏ lớn nhất chính là không còn giữ chặt một cái “tôi” cố định, không xem thân tâm này là thứ tuyệt đối phải bảo vệ.

Tất cả hành động của Bồ Tát đều được nâng đỡ bởi hai sức mạnh: lòng thương rộng lớn và trí tuệ sáng tỏ. Trí tuệ giúp Ngài thấy mọi hiện tượng đều thay đổi từng sát na, không có gì đáng nắm giữ, không có gì đủ bền để trở thành chỗ dựa. Từ cái nhìn ấy, Ngài hiểu rõ khổ đau của đời sống và biết phải làm gì để không bị cuốn vào những hệ lụy thường tình. Nhưng trí tuệ một mình thì chưa đủ; lòng thương mới là động lực khiến Ngài bước vào đời. Đại Bi là khả năng thương không giới hạn: thương người thân, thương người xa lạ, thương cả người từng gây hại cho mình. Tình thương ấy vượt khỏi thành lũy gia đình, tôn giáo hay quốc độ.

Khi trí tuệ hợp lại với lòng thương, một sức mạnh khác được sinh ra: sự can đảm để dấn thân. Nhờ đó, Bồ Tát chấp nhận đi vào những nơi tối tăm nhất của đời sống để nâng đỡ chúng sinh, thậm chí hy sinh cả thân mạng nếu điều đó mang lại lợi ích cho người khác.
Giá trị của một con người, như lời Phật đã chỉ dạy, không nằm ở chỗ anh ta giữ được bao nhiêu, mà ở chỗ anh ta có thể cho đi những gì. Hạnh Bồ Tát là hạnh của người dám cho -  cho sức lực, trí tuệ, thời gian, thậm chí cả mạng sống -  mà không hề nuối tiếc. Con đường ấy rộng và dài, nhưng những ai đi theo đều chung một nhịp thở: sống vì điều tốt đẹp hơn, buông bỏ điều nên buông và mở rộng trái tim đến tận cùng.

-Nguồn: tổng hợp để tự học. Không có giá trị tham khảo.
- Nguồn tham chiếu: https://toaikhanh.com 

Ghi chú: 125
#Tư #Tác #Tuệ




Xem thêm:
Sách đọc nhiều
Bài đọc nhiều