Search

28.11.20

CÓ MỘT CON ĐƯỜNG TÊN LÀ TỨ NIỆM XỨ.

CÓ MỘT CON ĐƯỜNG TÊN LÀ TỨ NIỆM XỨ.

Tính chất:
Là con đường của người tỉnh thức tìm ra.
Là con đường duy nhất dẫn ra ngoài.
Là con đường không có nhánh rẽ.
Là con đường chỉ có thể đi một mình. 
CÓ MỘT CON ĐƯỜNG TÊN LÀ TỨ NIỆM XỨ. 



Tôi nghe như vậy:
1. Một thời, Thế Tôn ở xứ Kuru (Câu lâu), tại Kammàssadhamma (Kiềm ma sắt đàm) - đô thị của xứ Kuru. Rồi Thế Tôn gọi các vị Tỷ kheo: "Này các Tỷ kheo." Các Tỷ kheo trả lời Thế Tôn: "Bạch Thế Tôn." Thế Tôn nói như sau:
- Này các Tỷ kheo, đây là con đường độc nhất, đưa đến thanh tịnh cho chúng sanh, vượt khỏi sầu bi, diệt trừ khổ ưu, thành tựu chánh lý, chứng ngộ Niết bàn. Ðó là Bốn niệm xứ.
Thế nào là bốn? Này các Tỷ kheo,
ở đây vị Tỷ kheo sống quán thân trên thân, nhiệt tâm, tỉnh giác, chánh niệm, để chế ngự tham ưu ở đời;
sống quán thọ trên các thọ, nhiệt tâm, tỉnh giác, chánh niệm, để chế ngự tham ưu ở đời;
sống quán tâm trên tâm, nhiệt tâm, tỉnh giác, chánh niệm, để chế ngự tham ưu ở đời;
sống quán pháp trên các pháp, nhiệt tâm, tỉnh giác, chánh niệm, để chế ngự tham ưu ở đời.
Kinh Ðại Niệm xứ
Trường Bộ Kinh-Digha #Nikaya- (#Mahàsatipatthana sutta)

BÓNG NHỎ GA CHIỀU.

BÓNG NHỎ GA CHIỀU.

Khi chuyến tàu cuối cùng chưa đến. Hàng dài người cố chen chân để có cho được một chỗ ngồi trên sân ga.
Thuận tiện dễ chịu tránh mưa nắng, giảm đau nhức cho thân thể vốn đã mệt nhoài vì di chuyển và đống hành lý cồng kềnh chất chứa bên mình.
Người tầng một kẻ tầng hai. Người băng ghế công cộng kẻ sảnh chờ VIP 5 sao.
Rồi khi tiếng loa cất lên réo gọi đoàn tầu lao sầm sập vào bến. Như một phép lạ xảy ra tất cả những vị trí ngồi đều trống trơn, ngơ ngác. Cũng tại chiếc ghế đó chỉ vài phút trước đây người ta đã phải dành dật, cãi lộn, xô đẩy. Hoặc tốn rất nhiều tiền để có được cho bản thân, con cái.
Nếu biết rằng đây chỉ là trạm xe, là sân ga là nơi chung chuyển.
Nếu biết rằng đây là nơi phải bỏ lại tất cả hành lý và quay lô tô điểm đến.
BÓNG NHỎ GA CHIỀU. 

Nếu biết rằng hắn đã từng ngồi ở những sân ga khác nhau hàng triệu lần. 

Thì có lẽ hắn đã không mang vác nhiều thế này. Hắn sẽ nhẹ nhàng mỉm cười đứng sang một bên quán sát và nhường ghế cho kẻ yếu đuối hoặc tham lam đang cần và muốn một chỗ ngồi. Bằng một cách nào đó hắn sẽ tự tích lũy những quả bóng phù hợp cho mình khi đến lúc.